YÊU VẬT - Trang 132

Hồ yêu lấy cớ, nói là muốn đi nơi khác chọn mua đồ trang sức trân châu
cho tân nương, tạm thời rời khỏi. Chờ qua hai ngày, lại đổi sang dung mạo
của tiểu tử hư hỏng tà mị tuấn tú trở về, đổi tên thành Lê quân, tản ra hơi
thở làm người ta tăng nội tiết tố, mê hoặc vô số thiếu nữ xung quanh, sau
đó chủ động xuất kích, dùng thủ đoạn cao minh, nhiệt tình như lửa quyến
rũ Mao Chu thị.

Mao Chu thị lúc đầu còn cự tuyệt, không biết tại sao đối phương còn quấn
quýt si tình hơn nam chính trong tiểu thuyết Quỳnh Dao, rốt cuộc có hơi
lung lay.

Lê Quân đau lòng muốn chết: “Rõ ràng tôi yêu em hơn tất cả mọi người,
đối xử tốt với em hơn mọi người, vì sao chỉ vì lễ pháp phong kiến ngăn cản
mà không thể ở bên nhau sao? Nếu không thể ở cạnh em chẳng thà tôi chết
đi còn hơn.” Sau đó giật giây, “Để tôi đưa em đi nhé, dù sao tôi không cha
không mẹ, thay nơi ở, dùng kiệu hoa đỏ rước em về làm nương tử chính
quy cũng không thành vấn đề. Chúng ta mai danh ẩn tích, bắt đầu lại một
lần nữa, em ở nhà kín cổng cao tường, sẽ không có người phát hiện ra đâu.”

Tôi buồn bực: “Hồ ly này tùy tiện quá rồi đấy, phép tắc phong kiến bay hết
rồi.”

Mao Chu thị cảm động rối tinh rối mù, nhưng coi như là có chút đầu óc, cự
tuyệt thỉnh cầu của anh ta.

Lê Quân tiếp tục kích động: “Hồ Quân có ba thông phòng trong nhà, nghe
nói có thông phòng đã quen biết từ nhỏ, tình cảm rất tốt, lại được mẹ chồng
sủng ái, tôi sợ em tâm tư thuần khiết, đi vào sẽ chịu thiệt.”

Mao Chu thị quá sợ hãi: “Không phải hắn nói mình độc thân, không có thê
thiếp sao?”

Lê Quân híp mắt, giải thích: “Thời xưa… Chỉ cần không phải là chính thê,
dù có bao nhiêu thiếp thất, đều tính độc thân, thông phòng là nô tỳ, đương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.