YÊU VẬT - Trang 135

“Buộc đá ném sông!”

“Dìm lồng heo!”

Diễn trò sắp kết thúc, quần chúng tiếng reo hò giải thoát.

Vì Hồ Quân không chung tình, Lê Quân anh tuấn hơn, si tình hơn, có tiền
hơn càng có bản lĩnh hơn vui vẻ có được Mao Chu thị. Mong muốn của cô
ta là được xuyên không giống nữ chính tiểu thuyết, mọi việc đều thuận lợi,
ái muội với đám soái ca, đáng tiếc lúc nửa đêm vụng trộm gặp gỡ tâm sự bị
phu canh “Đi ngang qua” phát hiện, sau đó thông báo về Hồ phủ. Hồ lão
phu nhân thấy mình cưới cho con “Vợ ngoại tình” , giận dữ, dẫn người đi
bắt gian, gặp hai người lôi lôi kéo kéo, lập tức phán tội, yêu cầu xử lý, răn
đe cả nàng dâu không tuân thủ nữ tắc và người quyến rũ con dâu nhà người
ta.

“Tôi yêu nàng! Vì nàng mà chết cũng cam tâm!” Gian phu Lê Quân bị mọi
người hăng hái khiêng đi, dùng dây thừng trói lại. Mọi người ca hát, vui vẻ
giống như ăn tết quăng hắn vào trong hồ nước. Hắn thuận theo đám yêu
quái, “đau khổ” giãy dụa một hồi, trợn trừng mắt, làm ra “vẻ mặt khi chết”
dữ tợn, sau đó chậm rãi chìm vào trong nước, niệm quyết tránh nước rồi
chuồn mất. Hắn vẫy khô bộ lông cáo đỏ ướt sũng, ngồi cạnh tôi, liếc mắt
đưa tình: “Dạ Đồng, đại ân lần này giúp cô, cô hẹn hò với tôi đi.”

“Cút!” William sủa điên cuồng.

Tôi làm như không nghe thấy.

Bầy yêu quái đã rất lâu chưa được bắt nạt người, càng lúc càng làm loạn.

“Đến đứa còn lại! Đến đứa còn lại!”

“Không thành vấn đề!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.