YÊU VẬT - Trang 140

Tôi cụp tai xuống, vờ như không nghe thấy, định chuồn êm.

“Đợi đã!” Chu Tư Tư xông tới, ngăn tôi lại, cô ta nắm lấy đuôi tôi, khóc
cầu xin, “Mẹ là người tốt, xin cô, cô… Cô không thể lấy linh hồn của bà đi!
Cô muốn lấy linh hồn để làm gì?”

“Đương nhiên là ăn luôn,” Tôi là mèo độc ác ý chí sắt đá, hiện ra sắc mặt tà
ác, “Giao dịch chính là giao dịch, hoàn thành nhiệm vụ là được, ai quan
tâm mẹ con cô sống chết thế nào?”

Chu Tư Tư ngây người rất lâu, có lẽ là dưới tình thế cấp bách, đầu óc lại
đột nhiên thông minh, cô ta lui ra sau vài bước, biểu cảm lợn chết không sợ
nước sôi, uy hiếp nói: “Giao dịch của cô chỉ được tính là thành công khi tôi
không làm loạn, không xuyên không nữa, có phải không?”

Tôi vô lại: “Cô đã bỏ ý nghĩ xuyên không rồi.”

Chu Tư Tư càng vô lại hơn nói: “Tôi bỏ ý xuyên không, chứ không bỏ ý
định tự sát. Nếu như tôi đi tự sát, giao dịch của cô sẽ thất bại, không lấy
được linh hồn của mẹ tôi đúng không?”

Đến phiên tôi trợn tròn mắt: “Cô vừa mới khóc lóc không muốn chết.”

Chu Tư Tư hét to: “Vì cứu mẹ, tôi không sợ gì cả! Nếu cô muốn lấy linh
hồn thì phải đợi sau khi bà mất! Giờ tôi sẽ đi chết! Cho giao dịch của cô
bay luôn!”

Tôi có ý an ủi: “Đừng xú cô chết rồi mẹ cô sẽ đau lòng.”

Chu Tư Tư: “Tôi dùng tính mạng cứu mẹ, còn tốt hơn là để cô ăn linh hồn
của bà!”

Tôi giận: “Cô dám lấy cái chết để uy hiếp, bắt chẹt yêu quái! Hạ lưu! Có tin
tôi ăn cô luôn bây giờ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.