YÊU VẬT - Trang 184

Tôi: “Câm miệng!”

Thứ hai, đàn ông tốt sẽ không tham tiền tài.

Tôi sai tay sai hổ yêu mang một đống vàng chạy vào phòng hắn, để lên
giường, ngạo nghễ nói: “Số tiền này cho ngươi hết, ngươi ngoan ngoãn
nghe lời đi.”

Ninh Thái Thần nhìn hổ yêu khí thế cường công, líu lưỡi, tức giận, ném hết
vàng ra ngoài, quát: “Cút! Ta… . Ta không bán mình cho kỹ viện!”

Tôi quay đầu lại bật ngón cái với Tiểu Thiến, không ngừng khen: “Quả
nhiên là người tốt!”

(Tay lão luyện ngôn tình có thâm niên Chu Tư Tư che mặt: “Đến Nhật Bản
tìm Ngưu Lang cũng không trực tiếp như mấy người…”

Tôi: “Lắm chuyện!” )

Thứ ba, đàn ông tốt không sợ ma.

Màn đêm buông xuống, lũ yêu điên loạn, nhảy nhót còn sung hơn « Pom
Poko » [1]. Ninh Thái Thần bắt đầu run lên một lúc, sau đó tay phải giữ cây
kiếm gỗ đào, tay trái cầm chân lừa đen, canh giữ ở cửa. Heo yêu chưa ăn
no, đã nhỏ nước miếng với cái chân lừa đen và hắn rất lâu. Khi hắn cảm
thấy mình sắp xong đời đến nơi rồi, Nhiếp Tiểu Thiến như thiên nữ giáng
trần, xuất hiện giữa không trung, cầm trong tay lụa tơ bảy màu, mang theo
bong bóng bảy màu, trong nháy mắt vung lên, bầy yêu bị gạt hết ra sau.
Sau đó cô ấy quay đầu, nhìn hắn chăm chú, muốn nói nhưng thôi. Ninh
Thái Thần cũng sững sờ nhìn cô ấy, ở giữa giống như có dòng điện mười
vạn vôn xuất hiện, hai người đều b

Ninh Thái Thần khẩn trương hỏi: “Cô nương là?” Hình như hắn phát hiện
Nhiếp Tiểu Thiến ở dưới ánh nến không có bóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.