YÊU VẬT - Trang 301

sao tôi có thể thích được! Bị nhốt năm nghìn năm là đáng lắm! Anh giết hổ
yêu, giết Hoa Bán Phàm, hôm nay tôi sẽ tính sổ hết với anh!”

Hai mắt Xi Ly Quân biến thành màu đỏ rực như lửa, tóc bạc bay phấp phới
giống như ác ma địa ngục. Đôi tay anh ta run lên, hai cái roi thép mang
theo kịch độc xuất hiện trong lòng bàn tay. Anh ta quất thẳng vào không
trung, hòn đảo nhỏ trên hồ Kính Nguyệt bắt đầu rung chuyển, mặt đất xuất
hiện vết nứt, cây cối hoa cỏ héo rũ, ngay cả mặt trăng trên trời cũng bị khói
độc che mất ánh sáng. Đến cả đồng bọn anh ta mang theo cũng không dám
tới gần khí độc này, đứng lùi ra xa, bày trận, canh giữ bốn hướng ở đảo nhỏ
đề phòng chúng tôi bỏ chạy.

Tôi tóm lấy William đang nằm trên mặt đất, cắt đứt dây thừng. Đang định
ném anh ta vào trong hồ, lại bị Voi yêu ngăn lại.

William giãy dụa: “Dạ Đồng, tôi không biết bơi!”

Tôi ném anh ta ra một xó, tức giận mắng: “Đồ vô dụng! Trốn đi, tìm được
cơ hột thì xéo ngay, về rồi tôi sẽ xử lý anh!”

Đáng tiếc tên kia xem quá nhiều phim truyền hình thiếu não, còn muốn
xông vào: “Chúng ta đồng sinh cộng tử! Có chết thì cùng chết!”

Tôi muốn dùng ánh mắt xé xác cái tên ngu ngốc này.

Cuối cùng anh ta cũng hiểu, tủi thân cụp tai xuống: “Biết rồi, tôi vướng víu
…”

Năm nghìn năm, Xi Ly Quân ở trong Hắc Ngục, ngoài tu luyện ra thì cũng
chỉ tu luyện.

Tôi không chăm chỉ như anh ta, thường chỉ đi đánh nhau linh tinh, thực lực
giữa hai chúng tôi không chỉ chênh lệch lớn bình thường thôi đâu. Tôi chỉ
có thể dùng ý chí, nén chân khí cố gắng tránh né roi độc của anh ta, chỉ hận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.