YÊU VẬT - Trang 77

Lam Lăng cười cười âm trầm nói, “Vừa lúc giảm béo, hoặc em giúp anh
tìm Hồng Vũ chuyển lời nói mấy câu tốt đẹp một chút, anh có thể cho em
thêm mấy vạn.”

“Nằm mơ!” Tôi tức giận nói, “Tôi đường đường là mèo yêu vạn năm! Còn
sợ không làm ra tiền sao? Có tin tôi đi chặn đường ăn cướp? Trộm cắp lừa
đảo không? !”

“Biết em sẽ lại dùng mấy chiêu này mà” Lam Lăng rất bình tĩnh phản kích,
“Chỉ cần em dám làm, anh cũng dám đem những chuyện gièm pha mất mặt
anh giúp em giấu giếm mấy năm nay tung ra hết, cho em bị người ta chê
cười mấy ngàn năm luôn! Em còn nhớ rõ lần trước cái kia… Còn có cái gì
tốt nhất…”

Tôi tức giận sập cửa bỏ đi, William ngượng ngùng chào anh ta rồi cũng
chạy theo.

Trên đường cái xe cộ như nước, tôi nâng tờ một trăm đồng, trong lòng chua
xót. Bây giờ giá cả leo thang, thức ăn cho mèo tăng như nước nâng thuyền.
Chút tiền trinh này còn chưa đủ mua một gói thức ăn thiên nhiên giá rẻ chứ
đừng nói đến bò hầm và gà ninh thượng hạng. Tôi bắt đầu có ý định muốn
đi tìm đám tiểu yêu tống tiền hoặc mượn tiền, nhưng không bỏ được sĩ diện
của tộc mèo yêu, vì thế đứng trên đường bồi hồi rất lâu, suýt chút nữa
không kiềm chế được đồng ý đi ăn cơm với ông chú kỳ quặc vừa mời.

Ngoài lúc tôi bị bắt chuyện thì William có gầm gừ vài câu, còn suốt dọc
đường đi anh ta rất im lặng, đến lúc bụng tôi bắt đầu kêu “ọc ọc” , mới đề
nghị nói: “Không phải trong phòng Hồng Vũ có thủy kính dùng để bói toán
sao? Không bằng… Chúng ta tự đi tìm tình nhân của Phùng Nguyệt Nga
đi?”

Tôi hơi ngượng ngùng nói: “Tôi không am hói toán, chỉ có thể tính ra vị trí
đại khái, không thể tập trung vào mục tiêu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.