độc ác.
Ta rất hoan hỉ được nhìn thấy những phép màu bừng nở do một mặt trời
bốc lửa: những con hổ, những cây cọ và những con rắn rung chuông.
Ngay giữa loài người cũng có những sản phẩm của mặt trời bốc lửa, và
cũng có những điều kỳ tuyệt nơi những kẻ độc ác.
Quả thật, như những kẻ hiền triết nhất trong các ngươi không hoàn toàn
hiền triết theo mắt ta nhìn, cũng thế, ta đã tìm thấy sự độc ác của loài người
ở bên dưới thanh danh họ.
Và ta thường lắc đầu tự hỏi: tại sao các ngươi còn rung chuông nữa thế, hỡi
những con rắn đeo chuông?
Thực ra, có một tương lai, ngay cả cho sự ác, và buổi ngọ thiên bốc lửa
nhất hãy còn chưa được con người khám phá ra.
Có biết bao nhiêu điều hôm nay người ta gọi là độc ác tàn tệ nhất, nhưng
thật ra chúng chỉ vỏn vẹn rộng chừng mười hai bộ và kéo dài chừng ba
tháng! Nhưng rồi một ngày kia, những con rồng vĩ đại hơn sẽ đến với trần
gian.
Bởi vì muốn cho Siêu nhân có con rồng của mình, con Siêu long xứng đáng
với hắn, thì cần phải có nhiều mặt trời đốt lửa rọi ấm khu rừng hoang ẩm
ướt!
Trước tiên, những con mèo của các ngươi phải biến thành những con hổ và
những con cóc mang nọc độc phải biến thành những con cá sấu: tay thợ săn
thiện xạ phải thực hiện một chuyến đi săn ngon lành.
Thực vậy, hỡi những kẻ công chính và những con người thiện hảo! Nơi các
ngươi, có nhiều sự việc đáng buồn cười, trước hết là nỗi sợ hãi của các
ngươi đối với cái mà từ trước tới giờ đã được gọi là “quỷ dữ”!
Linh hồn các ngươi quá xa cách với mọi sự cao đại hùng vĩ, đến độ Siêu
nhân sẽ làm các ngươi hoảng sợ vì lòng tốt của hắn!
Và các ngươi nữa, những nhà hiền triết và học giả, các ngươi sẽ chạy trốn
trước mặt trời bốc lửa của Trí huệ, nơi mà Siêu nhân hân hoan tắm đẫm
trần truồng trong đó!
Các ngươi nữa, những con người thượng đẳng mắt ta đã gặp thấy! Đây là
nỗi nghi ngờ của ta đối với các ngươi và nụ cười thầm kín của ta: ta đoán