0852 - Trang 153

Cuối cùng anh rít một ngụm thuốc, giương mắt nhìn tầng ba đối diện,

nặng nề rầu rĩ.

Anh dụi dụi thuốc, thuận tay an ủi “người anh em” của mình, tự giễu:

“Đêm nay còn phải hầu hạ mày sao.” Anh đứng dậy rời đi, gió nhẹ thổi bay
vài chiếc lá, khói bụi đầy đất hóa thành bụi bậm, trong không trung bay tới
bay lui.

Đêm đã khuya, có người trằn trọc không yên.

Lô Nhân đêm nay lại mất ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.