0852 - Trang 207

Còn chưa kịp suy nghĩ người nọ đã có phản ứng, bỗng nhiên anh nghiêng

đầu, nhìn cô vài giây, biểu cảm thoáng kinh ngạc. Anh ngậm một điếu
thuốc vẫn chưa đốt, tay đút túi quần, lưng thẳng tắp, đôi mắt dừng ở chân
cô, con ngươi lãnh đạm xa cách, ánh nhìn này cô nhìn không quen.

Cô nắm chặt cổ tay áo, gió lạnh thổi vào khe hở của áo len lỏi qua làn da.

Vừa rồi đổ mồ hôi, gặp gió không khỏi rùng mình một cái.

Người nọ nhìn cô chăm chú, cô đi về phía trước vài bước, lại đột nhiên

dừng lại.

Trong phòng an ninh còn có một người khác, dáng người mảnh khảnh

mặc bộ đồ đồng phục cảnh sát, tóc búi tỉ mỉ. Cô ta không nhận thấy sự hiện
diện của người thứ ba, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn lưng Lục Cường, hai
người không biết nói gì đó, cô ta nhíu mày bĩu môi, đôi mắt oán hận và
luyến tiếc dời đi, tay cô ta nhẹ nhàng đẩy bả vai anh, hoàn toàn không hề
dùng sức.

Ở trong mắt người khác, hành động này không có gì đặc biệt nhưng cũng

suồng sã dư thừa.

Lục Cường vô tri vô giác hoàn toàn xem nhẹ người phía sau, Lô Nhân

động người một cái, vẫn nhìn chằm chằm bóng dáng kia, bị coi thường, cô
nghĩ: mình còn mặt mũi chạy đến đây sao.

Môi Lô Nhân trắng bệch, miệng khô ráp, xung quanh toàn là tiếng tim

đập. Cô muốn giả vờ chào hỏi, khóe miệng cong lên nhưng căn bản không
vui mừng được.

Bọn họ đứng trong phòng, ánh sáng ấm áp chiếu lên trông rất xứng đôi.

Trái tim Lô Nhân đau nhói, hình ảnh trước mắt kích thích cô, so với dự

tính cô muốn làm trước đó khác xa nhau quá…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.