0852 - Trang 461

Ngón tay Lục Cường căng thẳng, trong lòng thầm chửi, bình thản nói:

“Em nghĩ nhiều rồi.”

“Chắc vậy.” Lô Nhân lẩm bẩm: “Có lẽ gần đây mệt quá nên mới sinh ra

ảo giác.”

Lục Cường đóng cửa xe, trong xe vẫn đang mở điều hòa, gió đêm thổi

vào.

Anh lơ đãng hỏi: “Thấy rõ bảng số không?”

“Số đuôi dường như là 756, em cũng không chắc.”

“Không thấy rõ người?”

“Cửa sổ xe đóng.”

Lục Cường không hỏi nữa, trầm mặc lái về tiểu khu.

Màn đêm buông xuống, đèn đường chiếu vào bóng dáng hai người bọn

họ, tiếng giày cao gót giòn tan. Hai tay anh đút túi quần, bàn tay Lô Nhân
gác lên khuỷu tay anh.

Bầu không khí lạnh lẽo.

Lục Cường nghiến răng, liếm môi, hỏi: “Mấy ngày tới còn về trễ

không?”

Lô Nhân gật đầu: “Còn vài hàng mẫu chưa xong.”

“Ngày mai anh đến đón em.”

Lô Nhân: “Anh có bằng lái khi nào?”

Anh không đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.