0852 - Trang 588

Tay Lục Cường hơi tê, đẩy nhẹ bả vai cô: “Mẹ nó, em dám đánh anh?”

“Ai kêu anh động thủ trước.”

“Chạm vào cũng không được sao?”

“Phiền chết anh.”

Lục Cường cắn chặt hàm răng, hung hăng vỗ vào mông Lô Nhân mấy

cái, quát: “Có phiền thì anh cũng là chồng hợp pháp của em.”

Lô Nhân bị đánh đau quá liền nổi giận đứng lên, tiện tay cầm chiếc gối

mềm mại vỗ vào mặt đối phương: “Lục Cường, anh thật đáng ghét.” Cảm
xúc kích động nhưng lại bài trừ vài giọt nước mắt sắp rơi ra.

Anh ngơ ngác một hồi, phản ứng chậm nửa nhịp, nghiêng người qua ôm

cô. Anh dùng đầu lưỡi liếm liếm môi cô, nói: “Anh sai rồi, em đừng lộn
xộn nữa được không.”

Lô Nhân nhéo ngực Lục Cường một cái, hét: “Anh xuống mau.”

“Xuống đâu cơ chứ?”

“Không được nằm trên giường.”

Mông Lục Cường đặt cạnh mép giường, cô đạp một cước anh liền trượt

xuống, lúc sắp rơi xuống đất anh nhanh chóng dùng tay chống đỡ rồi lại
linh hoạt nhảy lên, hình tượng buồn cười chật vật.

Lô Nhân nhìn về phía Lục Cường, lau mặt nhưng lại cười nhạo đứng lên.

Sắc mặt anh không tốt, nói: “Em coi chừng anh.”

Hiện tại cô không còn sợ anh nữa, tay chỉa về phía cửa: “Anh ra ngoài

phòng khách mà ngủ.”Lục Cường cầm chiếc gối bên cạnh lên, giọng ỉu xìu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.