0852 - Trang 587

Thể chất Lô Nhân không dễ thụ thai, anh ép buộc cô thế nào cũng đều

không có động tĩnh.

Mãi cho đến mùa đông sang năm vào ngày sinh nhật của cô, anh đem

con gái giao cho Tiền Viện Thanh giữ, mang cô ra ngoài phóng túng. Từ
lần đó trở đi về nhà kinh nguyệt của cô bị trễ, ngẫu nhiên xuất hiện tình
trạng kén ăn, đi bệnh viện kiểm tra mới biết mang thai.

Lô Nhân từng có một lần kinh nghiệm sinh nở, lại có Lục Cường ở bên

cạnh chăm sóc nên thời gian mang thai kỳ này vô cùng sung sướng. Năm
sáu tháng sau khi bụng đã phình to, tính cách của cô cũng trở nên táo bạo
dễ giận, nhìn anh liền phiền lòng càng chán ghét anh đụng chạm vào người,
buổi tối ngủ lưng toàn đối diện anh.

Hôm nay, Lục Cường qua phòng con gái, lúc tiến vào liền hỏi: “Ngủ rồi

sao?”

Lô Nhân đưa lưng về phía cửa, miễn cưỡng trả lời.

Đầu giường chỉ có một ánh đèn màu vàng, tóc cô đã dài đến lưng, hình

thành một cuộn sóng đen nhánh. Anh cúi người ngửi ngửi mái tóc, dọc theo
mái tóc hôn lên huyệt thái dương của cô.

Lô Nhân phiền lòng xoay tay lại đẩy Lục Cường: “Cách xa em một

chút.”

Phía sau yên tĩnh vài giây, một bàn tay to vươn tới ôm eo cô rồi tiếp tục

trườn vào góc áo xoa lên ngực. Cả người anh áp vào lưng cô, động tác
không đơn thuần, ngón tay vuốt ve rất điêu luyện: “Bác sĩ nói nếu biết cách
thì sẽ không ảnh hưởng đến thai nhi.”

Cô bị động tác của anh làm cho ngứa ngáy liền cảm thấy phiền, túm chặt

ngón tay anh dùng sức bẻ: “Anh có phiền hay không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.