1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 146

Anh dường như thoáng sững lại, nhưng rất nhanh chóng đáp lại bằng một

câu lịch sự nào đó.

Thế mà Kỷ Ức lại không hề nghe rõ, bây giờ tâm tư cô rất rối loạn, cô

chỉ lo Quý Thành Dương sẽ giận nên vội vã nói tạm biệt rồi trở về nhà.

Khi cô ngồi trong phòng đeo tai nghe để làm bài tập nghe tiếng Anh thì

thím hai đi vào, nói với cô một câu rất sâu xa: “Con gái lớn rồi, đừng có lúc
nào cũng theo chú của người khác đi chơi như thế, ngoan nào.”

Cô không nói gì, bỗng nhớ đến câu nói mà anh đã nói với A Lượng khi

họ ở cái thôn nhỏ kia.

“Những người dám dũng cảm gánh vác lý tưởng của mình mới có cơ hội

trở thành lý tưởng của người khác.”

Anh sáu tuổi bắt đầu học đàn, muộn hơn các bạn cùng tuổi nhưng tám

tuổi đã được lên sân khấu biểu diễn. Học tiểu học nhảy lớp hai lần nên chỉ
mất bốn năm, mười sáu tuổi đi học ở trường Đại học Pensylvania, đến bây
giờ... học thạc sỹ triết học, nhưng đang nghỉ học tạm thời.

Đồng thời, anh cũng là một ký giả chiến trường.

Nếu như hỏi cô có lý tưởng gì, thì đó chính là anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.