1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 144

Quý Thành Dương hoàn toàn có thể lường trước được vấn đề này: “Con

gái không nên kén ăn quá, mà muốn kén cũng phải kén một cách phù hợp.”
Anh lật xem thực đơn rồi nói đơn giản, “Nếu em thường nhấn mạnh vào ‘sự
không thích’, thì người khác mới quen với việc chú ý đến em, tôn trọng em,
yêu thương em. Nhưng em phải nhớ kỹ, có một, hai yêu cầu đặc biệt là đủ
rồi, nếu quá nhiều thì chỉ khiến người ta thấy phản cảm.”

Noãn Noãn cắn đũa, chớp chớp mắt: “Chú út, đây là lần đầu tiên chú dạy

bảo người khác đấy!”

Anh chẳng buồn nhìn lên: “Đây là nghệ thuật cư xử. Cháu thì hết thuốc

cứu rồi, không cần phải dạy.”

Anh gọi vài món rồi mới hỏi nhân viên phục vụ: “Ở đây có món canh

nào mà đặc biệt được yêu thích không? Không phải là canh cá nhé, chúng
tôi có người không ăn cá.” Nhân viên phục vụ lập tức bỏ qua các món có
liên quan đến cá và giới thiệu món canh hầm.

Sau khi họ gọi món xong, nhân viên phục vụ lập tức rời đi.

Lúc này Quý Thành Dương mới uống trà cho mát giọng: “Sau này có ra

ngoài ăn cơm, em phải nhớ nói cho người khác biết mình không ăn cá nhé.”

Kỷ Ức cắn thành chén trà, đáp: “Vâng.”

Quý Thành Dương lái xe chở họ đến trước nhà, khi chuẩn bị về và Kỷ

Ức đã xuống xe rồi, cô bỗng quay lại bám vào thành cửa sổ ngước lên hỏi
anh: “Anh học chuyên ngành gì thế?”

Anh cười: “Thạc sỹ triết học, anh vẫn chưa có bằng, đang nghỉ học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.