1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 356

Để tiện dẫn cô ra ngoài chơi, Quý Thành Dương quyết định ở lại thành

phố hải cảng Tsim Sha Tsui này.

Ngày hôm sau, anh dự định sẽ bắt taxi đến công viên Hải Dương, nhưng

bị Kỷ Ức phản đối: “Em muốn đi tàu điện ngầm và xe buýt.” Đối với yêu
cầu này của cô, Quý Thành Dương chẳng có ý kiến gì, dù sao chỗ họ ở giao
thông rất thuận tiện, đi bằng tàu điện ngầm hay xe buýt cũng chẳng có gì
khó khăn. Mỗi lần anh đến đây công tác cũng đều lựa chọn tàu điện ngầm
làm phương tiện đi lại.

“Chúng ta đi đến trạm Kim Chung,” Kỷ Ức vào trong xe, việc đầu tiên là

ngẩng lên nhìn lộ trình, “sau đó ra cửa B.” Tối qua cô đã tra cứu rất kĩ các
tuyến đường.

Lần trước đến đây vì không chuẩn bị trước nên ba, bốn giờ chiều mới tới

nơi, phần lớn thời gian đều dùng để mò đường, chính vì thế cô mới bỏ lỡ
màn biểu diễn cá heo. Nhưng lần này chắc chắn sẽ không bị lỡ nữa.

Cô giữ lấy lan can bằng cả hai tay, đầu hơi ngửa lên trên, nhỏ giọng nói

chuyện với Quý Thành Dương.

Từ sau khi vào đại học, không còn lệnh cấm xõa tóc nữa, tóc cô cũng dài

ra khá nhiều. Lúc này, mái tóc mềm xõa xuống vai, tôn lên gương mặt
thanh tú của cô.

Cô vốn rất gầy nhưng mặt lại rất bụ bẫm như trẻ con. Người có gương

mặt như thế này trông rất trẻ.

Nhưng cô bé có gương mặt vẫn còn non nớt này lại mặc một chiếc váy

liền màu xanh da trời đầy chín chắn, trên eo còn có một chiếc thắt lưng vải
xanh đậm. Bộ đồ này trên người Kỷ Ức chỉ khiến người ta liên tưởng đến
một cô gái chưa thực sự trưởng thành đang mặc trộm đồ của mẹ để có thể
hẹn hò với người mình yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.