1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 357

Tuy bộ trang phục không phù hợp với độ tuổi của cô, nhưng Quý Thành

Dương vẫn cảm thấy rất đẹp.

Anh nắm tay vịn bằng một tay, khi cúi xuống trò chuyện sẽ liên tục quan

sát mọi cử chỉ của cô thật kĩ càng.

Anh không biết lần này về có thể ở bên cô bao lâu, thậm chí anh còn lo

rằng, lần sau trở về, cô bé của anh đã đột nhiên lớn bổng, trở thành người
lớn. Anh sẽ bỏ lỡ mất quá trình trưởng thành đầy tươi đẹp của cô.

“Anh đang suy nghĩ chuyện gì à?” Kỷ Ức khẽ hỏi.

Quý Thành Dương lắc đầu, khẽ đáp: “Không, anh nghĩ đến cá heo.” Đôi

mắt sáng đen nhánh của anh nhìn cô.

Cô bật cười: “Chúng ta nhất định sẽ đến đó kịp buổi biểu diễn trưa.”

Quý Thành Dương không đáp, bây giờ mới có chín giờ sáng, công viên

còn chưa mở cửa.

Họ xuống khỏi tàu ngầm và chuyển sang xe buýt. Cô kéo Quý Thành

Dương, không để anh lên chiếc xe sắp chuyển bánh mà ở lại đứng đầu hàng,
cô muốn được ngồi hàng ghế đầu tiên ở tầng trên cùng của xe buýt cùng với
anh, để có tầm mắt giống với lái xe.

“Vị trí đó cực kỳ không an toàn.” Quý Thành Dương nhắc nhở.

“Không sao đâu, có anh mà.” Kỷ Ức cười.

Câu trả lời này… Nếu xảy ra chuyện thì có ai cũng vô dụng, nhưng đối

với cô mà nói, từ nhỏ tới lớn, chỉ cần có Quý Thành Dương thì chẳng có gì
đáng sợ nữa cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.