1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 459

Đây là lần đầu tiên cô phải đối mặt với chuyện bỗng nhiên một người

bạn của mình có tin dữ.

Kỷ Ức suy nghĩ rất lâu mà không biết phải nói với Quý Noãn Noãn như

thế nào, dù sao cũng là mối tình đầu, tuy không còn yêu nữa, nhưng vẫn là
bạn tốt. Người đã giữ gìn khoảng thời gian thanh xuân niên thiếu tuyệt đẹp
nhất giờ đã đi đến giai đoạn cuối của cuộc đời, cô sợ Quý Noãn Noãn sẽ
không thể chịu nổi, nên tạm thời chưa nói.

Ngày hẹn được thay đổi rất nhiều lần, cuối cùng lại tình cờ sắp xếp vào

Mười bốn tháng Hai, ngày Lễ tình nhân. Ngày hôm ấy đâu đâu cũng ngập
tràn không khí Valentine, nhưng hai mươi mấy người bạn học lúc gặp nhau
đều rất lặng lẽ, có bạn thấy tinh thần mọi người đều rất sa sút, chán nản liền
mua một gói kẹo để chia nhau ăn. Kỷ Ức được ném cho một viên kẹo sô cô
la hình trái tim. Bạn tổ chức bỏ ra một trăm tệ, đặt xuống bàn, mọi người
cũng lần lượt tự giác rút tiền ra thành một xập, sau đó họ chuyển hai lần xe
buýt để đến nhà lớp trưởng.

Đây là lần đầu tiên cô đến nhà lớp trưởng, ngày xưa khi cậu ấy và Noãn

Noãn yêu nhau, Noãn Noãn cũng chưa từng đến nhà cậu. Mọi người đều
biết rằng đó là một thôn trong khu ngoại thành của Bắc Kinh, nhưng đến
nơi mới thấy, quả thật đó là thôn.

Mùa đông, bốn bề đều hoang vu hiu quạnh trong màu nâu u ám.

Chị gái của lớp trưởng khi đón mọi người vào nhà vẫn nỗ lực mỉm cười,

vì là Tết, nên trong nhà vẫn còn hạt hướng dương và hạt dưa đỏ, chị mang
hết ra đặt xuống bàn. Kỷ Ức không dám đi trước, cô đợi mọi người vào nhà
gần hết mới chầm chậm bước vào.

Nhà ở nông thôn đều rất rộng, hai mươi mấy người vừa ngồi vừa đứng

cũng đủ để thể hiện được sự rộng rãi của căn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.