1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 526

Kỷ Ức nói với Noãn Noãn, cô có lẽ sẽ trở về sau Tết, nhưng phải xem

xem tình hình giao thông có thuận lợi hay không đã. Nói không chừng lại
có trận bão tuyết mới thì sẽ phải lùi ngày về thôi.

Khi dập máy, điện thoại vừa sạc đầy chỉ còn lại chưa đến mười phần

trăm pin.

Trong phòng vẫn đang mất điện, vẫn tối tăm như cũ và người bạn đồng

nghiệp vẫn đang ngủ rất say.

Thời gian dường như dừng lại tại một điểm, mọi thay đổi về mặt không

gian cũng ngưng trệ, chỉ còn sự cảm động sau khi nói chuyện điện thoại với
Noãn Noãn là còn lưu lại nơi đây.

Kỷ Ức đi tới bên cửa sổ, cô chui vào đằng sau lớp rèm cửa dày sụ để

nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ và thành phố chìm trong băng tuyết đang
được ánh trăng ấy chiếu sáng.

Trong đầu cô lặp đi lặp lại những lời Noãn Noãn đã nói.

Số điện thoại của cô vẫn luôn nằm trong di động của Quý Thành Dương,

nhưng anh vẫn vờ như không biết, từ đầu tới cuối chỉ chờ cô liên hệ với
anh… Chỉ một ý nghĩ nhỏ như vậy thôi đã đủ để khiến cô quay về thời niên
thiếu, cô sẽ thầm vui mừng chỉ vì một tờ danh sách những vật dụng du lịch
cần thiết, chỉ vì một cái ôm của anh, thậm chí chỉ vì một lời anh nói…

Cô áp tay lên mặt kính lạnh toát, để lại một dấu tay đẫm nước, nhìn nó

nhanh chóng tan biến.

Cô cầm điện thoại lên, cúi đầu chầm chậm gõ một tin nhắn: Anh đã ngủ

chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.