1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 602

Tình yêu phải sâu sắc như thế nào mới khiến cô chưa từng cự tuyệt, hoàn

toàn tin tưởng, tha thứ và toàn tâm toàn ý trao hết cho anh…

Trong không gian yên tĩnh chật hẹp, ngoài tiếng thở của người kia thì

chẳng còn gì khác. Anh nhìn cô cắn chặt môi, bất kể là vì cơn đau lúc đầu
hay vì sự tê dại về sau, thậm chí là những cảm giác lạ lẫm không ngừng
xuất hiện khó nói thành lời vào lúc cuối cùng, cô cũng đều ngại ngần không
dám rên lên. Chỉ có cơ thể không ngừng tiến tới gần, áp sát anh, người đã
mang lại cho cô nỗi đau đớn và ham muốn này.

Quý Thành Dương bị mê hoặc bởi vẻ mặt của cô, anh đắm chìm trong

tầng tầng lớp lớp bao bọc vừa lạ lẫm vừa ấm áp, không ngừng tấn công vào
nơi sâu nhất trong cơ thể cô, nhìn thấy cô và chạm vào cũng chỉ là cô.

Trong mắt, dưới người, trong đáy lòng, trong sinh mệnh anh, tất cả của

tất cả, chỉ là cô.

Trong trí nhớ của cô, buổi sáng hôm ấy khi tỉnh dậy, dường như cuộc đời

cô đã ngừng lại ở giây phút ấy, bất kể có qua bao nhiêu năm, thì mỗi lần
nhớ lại cũng rõ ràng như chính thời điểm ấy. Nhìn thấy bản thân mình mở
mắt ra, lặng lẽ ngắm nhìn anh, rồi vươn tay chạm vào lớp râu mỏng mới
mọc ra ở cằm anh sau một đêm.

Kỷ Ức thoáng cử động, toàn thân đều có cảm giác đau nhức nhưng

không quá dữ dội. Thực ra lần thứ hai đêm qua đã không còn đau đớn quá
nữa. Quý Thành Dương cũng tỉnh dậy, anh nhắm mắt tìm kiếm gương mặt
cô, khi tìm thấy đôi môi nhỏ nhắn mềm mại liền khe khẽ ngậm chặt: “Em
còn đau không…?”

Kỷ Ức đáp qua loa, cảm thấy nơi ấy của anh lại bắt đầu… liền lập tức né

tránh: “Bây giờ đừng, đừng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.