1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 634

“Không sau đâu… Hồi ở Nhật tớ cũng từng gặp phải động đất…” Quý

Noãn Noãn vừa lẩm bẩm vừa không ngừng an ủi Kỷ Ức và bản thân, “Bây
giờ là dữ dội nhất, đợi một lát nữa giảm nhẹ đi, là chúng ta có thể xuống
bằng đường cầu thang.”

Nhưng dĩ nhiên, lần này còn nghiêm trọng hơn trận động đất mà Noãn

Noãn đã gặp ở Nhật Bản…

Một lát sau, chấn động giảm đi một chút.

Mọi người đều tranh thủ cơ hội và rời khỏi chỗ ẩn nấp của mình và lũ

lượt chạy xuống theo đường cầu thang bộ. Hai người họ cũng nắm tay nhau
chạy ra khỏi trung tâm thương mại với tốc độ nhanh nhất, đại đa số đều
chưa từng trải qua trận động đất thực sự nào. Khi hai người họ chạy xuống
tầng dưới, trên mặt đất trống đã tụ tập rất đông người. Trên phố cũng có rất
nhiều người, có những căn nhà bị rạn nứt, gạch bụi tung tóe khắp nơi…

Đầu Kỷ Ức rối bời, cô hoang mang nhìn vào Noãn Noãn.

Noãn Noãn cũng chẳng biết phải làm sao, hai người họ cứ thế đứng đó

và nắm chặt lấy tay nhau, cảm thấy mặt đất lại bắt đầu rung lên nhưng
không còn dữ dội như hồi nãy nữa.

Đám đông xung quanh đang nhốn nháo thảo luận xem liệu có còn dư

chấn nữa không, Kỷ Ức chợt nghe thấy tiếng trẻ con bật khóc giữa những
âm thanh huyên náo này…

Cô siết chặt lấy tay Noãn Noãn: “Chúng ta đi bộ về đi…”

Noãn Noãn gật đầu bối rối, hai người không hề quen thuộc với nơi này

bắt đầu phải dựa vào trí nhớ để đi về chỗ họ ở. Những con đường họ đi
ngang qua đều đứng đầy người, có rất nhiều người vẫn đang mặc đồ ngủ
hoặc quấn chăn cũng đứng trên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.