cho người khác, quan hệ của chúng tôi với công nhân nhập cư vẫn rất tốt
đẹp.
Như Austin đã nói, chúng tôi không thể, vì lương tâm mình, chấp nhận
tình huống tệ hại của công nhân nhập cư. Đó không chỉ là làm công tác
quần chúng hay một đợt PR bình thường. Đó là điều đúng đắn phải làm.
Để duy trì niềm tin của công chúng vào hệ thống tư bản chủ nghĩa của
chúng ta, nó cần được điều hành bởi những người trọng danh dự và đứng
đắn. Tôi thực sự băn khoăn với nghiên cứu của Rutger nói rằng trong số tất
cả những sinh viên đã tốt nghiệp, sinh viên MBA là những sinh viên gian
lận nhiều nhất. Gần đây, người ta đã thông báo rằng có một số chương trình
MBA bắt đầu quan tâm đến vấn đề đạo đức và tổ chức các môn học với
tiêu đề “đạo đức kinh doanh”. Tôi hi vọng họ thành công. Tuy nhiên,
những môn học đó được dạy bởi những cán bộ giảng dạy hoàn toàn không
có một kinh nghiệm thực tế nào trong kinh doanh, cho nên những cố gắng
của họ sẽ không hiệu quả. Thế giới thực là nơi mà bạn phải quyết định
những vấn đề liên quan đến đạo đức mỗi ngày.
Tất nhiên cha tôi không cần đến những môn học đạo đức như vậy. Ông
được nuôi dưỡng bởi những giá trị của vùng Midwest rằng một điều bạn
nói ra là một cam kết, một cái bắt tay cũng giống như một hợp đồng được
ký trước sự chứng kiến của luật sư. Cha tôi có lẽ rất đồng ý với Peter
Drucker rằng không có gì quan trọng hơn đạo đức kinh doanh. Chỉ có đạo
đức. Nó không tách biệt khỏi những điều khác trong cuộc sống của bạn.
Nếu bạn có một tập hợp những quy tắc xử thế và giá trị sử dụng cho nhiều
tình huống khác nhau, bạn không phải là một doanh nhân. Bạn là Tony
Soprano
Cha tôi thường nói rằng ông ngủ rất ngon. Tôi cho rằng câu ngạn ngữ cổ
sau đây là đúng – “Một lương tâm thanh thản sẽ ngủ yên ngay cả dưới tiếng
sấm”.