những ngọn đèn mà chỉ người trên không trung mới nhìn thấy.
3 giờ 10 phút sáng 6/6, những đợt Dakota và theo sau chúng là tàu lượn chở
quân nhân đã nhảy dù xong. Mellalieu được thông báo qua vô tuyến điện
rằng có một tàu lượn nhào xuống biển ở phía bắc eo Manche. Ông và đồng
đội mở cuộc tìm kiếm rồi trở về Plymouth mà không tìm thấy ai sống sót.
“Chúng tôi đến chỗ tàu lượn đâm xuống biển, nhưng sau 10 giờ lùng sục
tìm kiếm mà không thấy người nào, chúng tôi về căn cứ. Nhưng có một
điều mà chúng tôi không biết, là thị trưởng cùng với BBC và các báo đã
đồng loạt kêu người dân tập trung ở cảng để chào đón quân nhân người đầu
tiên trở về từ cuộc đổ bộ.
"Chúng tôi về tay không và rất rầu lòng. Nhưng sáng hôm sau thì biết được
tin hải đội đã tìm nhầm chỗ. Thực tế thì các binh sĩ không quân đó được
cứu ở cách chỗ chúng tôi vài hải lý, về phía nam”.
Hải đội chúng tôi vẫn tiếp tục di chuyển từ bãi biển này sang bãi biển khác.
Lính Anh chiến đấu rất cừ và các chiến xa có thể tiến. Tuy nhiên, ở khu vực
các binh sĩ Mỹ ở bãi Omaha, tình trạng thật khủng khiếp, y như trong địa
ngục vậy. Khi chúng tôi tới, bãi biển đầy xác chết và cảnh đó kéo dài tới 24
giờ, trước khi đồng minh Mỹ điều lực lượng tới mang những người đã ngã
xuống đi.