lòng bàn tay các mẫu xe, thậm chí vị trí của pittông xe. Khi ông chủ
tuyên bố bắt đầu chuyển sang bán xe Toyota, Carter rất không
đồng ý. Ông không muốn biết thêm kiến thức liên quan về xe
Toyota, cũng không biết phải giới thiệu thế nào về những chiếc
xe có vẻ ngoài cổ quái đó. Tâm trạng bài trừ như vậy có ảnh hưởng lớn
đến biểu hiện của ông tại công ty, khiến ông luôn nhắc đi nhắc lại
một câu giống hệt nhau mỗi khi tiếp xúc với khách hàng: “Người
anh em, loại xe này khác hẳn với loại xe chúng tôi bán trước đây.
Nếu anh không quyết định mua, tôi tuyệt đối không trách cứ
anh”.
Không cần nói cũng biết, thành tích bán hàng và lương tháng
của Carter cứ thế tuột dốc không phanh.
Một nhân viên bán hàng khác tên là Ham lại hoàn toàn khác. Anh
nhận thức rõ rằng, kiến thức về xe ô-tô Mỹ của mình sắp mất đi
đất dụng võ, vì thế đã tranh thủ thời gian rảnh rỗi, trao đổi với đại
diện nghiệp vụ của công ty Toyota, dốc sức học hỏi các loại kiến
thức liên quan đến dòng xe mới, nhờ đó hiểu được ma lực cực kỳ
hấp dẫn mà dòng xe công ty sắp làm đại lý sẽ mang đến cho thị
trường. Trên thực tế, Ham chính là một trong những người khuyên
ông chủ chuyển sang bán xe Nhật. Nhờ sự nhiệt tình giới thiệu với
thái độ lạc quan, chẳng bao lâu sau, Ham trở thành nhân viên bán
hàng có thành tích nghiệp vụ tốt nhất. Cũng chính nhờ hành động
kiến nghị chuyển sang bán xe ô-tô Nhật được ông chủ vô cùng tán
thưởng, cuối cùng Ham đã được ông chủ mời làm đối tác kinh
doanh.
Thực ra, bản thân sự nghiệp chính là một quá trình không ngừng
đi sâu tìm tòi, không ngừng tích lũy và nâng cao. Nếu không học tập
và đón nhận sự vật mới, không trang bị đầy đủ cho bản thân bằng
kiến thức mới, công nghệ mới thì khi công nghệ mới được sử dụng
rộng rãi, bạn có khả năng bị đào thải đầu tiên. Bất kỳ ai trong giới