10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 175

“Lần sau?”

“Đúng vậy, chính là tại căn phòng này, tôi đã được chứng kiến những

kỳ tích do 4 từ này tạo ra. Chỉ cần bệnh nhân không ngừng nói “nếu
như, chỉ cần”, anh ta sẽ có nhiều thứ không hài lòng. Nhưng khi anh ta
nhìn vào mắt tôi và nói “lần sau”, tôi biết anh ta đã bước vào con đường
khắc phục những khó khăn. Điều này thể hiện anh ta đã gạt sang một
bên những ám ảnh của thất bại và hướng về phía trước, anh ta đã hành
động và tiếp tục sống. Bạn tự mình nghĩ xem, bạn sẽ hiểu được vấn đề.”

Ông bạn của tôi không nói nữa. Bên ngoài tôi nghe thấy tiếng mưa

nhè nhẹ đập vào kính cửa sổ. Tôi thử vứt bỏ một từ ở trong lòng và đổi
nó thành từ khác. Điều này đương nhiên là tưởng tượng nhưng tôi có
thể nghe thấy được những từ khích lệ tôi tiến lên phía trước.

Bắt đầu từ buổi chiều mưa đó đến giờ đã được hơn một năm rồi

nhưng bây giờ mỗi khi phát hiện ra mình nghĩ tới “nếu như, chỉ cần” tôi
liền lập tức chữa thành “lần sau”, sau đó đợi và nhất định sẽ xuất hiện
nguồn động viên rất lớn trong tâm trí tôi và tôi liền nghĩ tới người bạn
già đó.

Thái độ “nếu như, chỉ cần” có thể khiến cho con người ta chậm chạp

mà không thể khiến cho con người ta hưng phấn, nhưng “lần sau” lại
biểu thị một ý nghĩa tích cực đối với vấn đề, có thái độ dũng cảm. Loại
bỏ quan niệm “nếu như, chỉ cần”, áp dụng cách nhìn “lần sau”, bạn sẽ có
một sức mạnh làm việc hiệu quả nhất, hơn nữa bất kỳ thất bại nào đều
không thể ngăn cản được tương lai của bạn.

Nói đến đây tôi nghĩ tới một kinh nghiệm đáng buồn. Một buổi tối,

tôi phát biểu tại một hội nghị công nghiệp có quy mô rất lớn, hôm đó là
ngày 12 tháng 2. Lúc đó mọi người đang kỷ niệm sinh nhật của Lin-côn,
họ mời tôi nói chuyện về ông.

Tôi ngồi trên tàu hoả và nghiên cứu bài diễn thuyết của mình. Một

người ngồi cạnh tôi nhìn thấy bản diễn thuyết, hỏi tôi có phải theo nghề
diễn thuyết hay không và nói ông ta cũng theo nghề này. Ông ta còn
nói: “Tối nay tôi là người diễn thuyết quan trọng tại một hội nghị”. Ông
ta nói ra tên hội nghị và đúng là hội nghị mà tôi cũng sẽ diễn thuyết.

“Thật là may”, tôi nói “tôi vẫn cứ cho rằng tôi là người diễn thuyết

quan trọng cơ đấy!”. Hai chúng tôi đều cười phá lên, thì ra cả hai chúng
tôi đều là người diễn thuyết chính.

Sau khi đến đại sảnh, chúng tôi nhận thấy có 1200 người đang dùng

bữa tối. Trên tờ chương trình người bạn mới của tôi là người diễn thuyết
chính thứ nhất, sau đó đến tôi. Người chủ trì buổi lễ bắt đầu giới thiệu:

174

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.