II. Trí tuệ tập thể là thành công của quyết sách
Cơ sở của quyết sách là kết tinh trí tuệ của người kinh doanh,
cùng với sự phát triển của xí nghiệp, phải nghiêm cấm các phương
pháp quyết sách liên quan thiếu thực tế.
Thị trấn Cổ Lạc Dương thuộc thành phố Thường Châu tỉnh
Giang Tô, Trung Quốc có một xí nghiệp gia công đồ trang sức
bằng ngọc trai rất nổi tiếng. Một ngày của năm 1987, có một công
nhân bị thương ở vùng thắt lưng muốn đi bệnh viện, một thợ
chuyên thao tác hấp ngọc đã nấu một bát canh ngọc trai cho người
công nhân này ăn, anh ta ăn xong, bệnh khỏi nhanh chóng. Xưởng
trưởng Trần Quốc Phương chú ý ngay đến sự kiện này. Công nhân
trong xưởng cho xưởng trưởng biết, bệnh nhân đó đã ăn canh này
liên tục trong 6 năm qua, thể chất anh ta không những tốt mà da
dẻ và cơ bắp còn rất khỏe. Trần Quốc Phương mang suy nghĩ
“nước ngọc trai có công hiệu kỳ lạ” lên Bắc Kinh, nhờ các nhà khoa
học ở đây phân tích và đã tìm ra thành phần của ngọc trai, kết thúc
lịch sử hàng ngàn năm chỉ biết tán ngọc thành bột để uống. Một
phát hiện ngẫu nhiên đã dẫn tới một cuộc cách mạng trong khai thác
ngọc trai, qua đó có thể thấy, đôi mắt trí tuệ thật đáng quý biết
bao.
Khả năng vừa tiếp xúc đã phát hiện được cái mới có thể được biểu
hiện dưới dạng linh cảm trong cuộc sống lao động hàng ngày, linh
cảm này có lúc đồng nghĩa với sự đột phá lớn trong thương mại.
Ngay từ đầu những năm 70, khi trà xanh Nhật Bản đang lên ngôi, đã
có người thai nghén ý tưởng sẽ đóng trà vào hộp, nhưng lúc đó nhân
viên kỹ thuật gặp phải rào cản “không uống trà để cách đêm” bởi
nước trà xanh để thời gian dài sẽ bị ôxy hóa, gây biến màu, uống
không tốt. Sau đó một năm, vấn đề chống ôxy hóa đã được giải