1001 TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT THẾ GIỚI - Trang 51

chân nó. Nhưng nó ngẩng đầu, gió phất tung mái tóc nó như một
mớ cỏ cháy. Minh Kha vội hãm xe lại. Ích Tôn đang ngồi cạnh hắn
vội nhảy xuống xe và cúi xuống nhìn cô bé:

— Trèo lên xe mau!
Cô bé rán cử động để trèo lên xe, nhưng nó té liền ngay xuống

cạnh đấy, giữa con đường đầy bùn. Gương mặt gầy nhỏ bé, môi mi
nửa khép, biểu lộ sự đau đớn và kiệt lực. Nó giống như một con chó
con với sợi dây xích sắt mang ở cổ, bất động trước chiếc hàng rào
kiên cố, nhìn người qua đường mà không thể buông ra một lời cầu
khẩn.

Ích Tôn đưa mắt nhìn quanh, dưới những vầng mây ướt át mùa

xuân, cánh đồng thật vô cùng quạnh quẽ. Hắn bồng cô gái lên tay.
Đầu nó nghiêng trên vai hắn, nhưng bỗng nó rút đầu lại với một cử
chỉ sợ hãi. Hắn cảm thấy nó ốm yếu, mảnh khảnh, dường như bộ
xương nó trống rỗng bên trong.

Ích Tôn đặt nó lên xe, trên một cái bao bằng vải sơn dầu, giữa hai

thùng đạn dược. Xong xuôi, hắn thót lên chỗ ngồi, đóng cánh cửa lỗ
đỗ những vết đạn, ra lệnh:

— Lên đường! Đã trễ rồi! Minh Kha nói:
— Con bé ấy có lẽ ở gần đây. Mang nó theo làm quái gì?
Khi xe đã chạy được gần năm cây số, Ích Tôn mới trả lời với

giọng càu nhàu và mệt mỏi mà lần đầu tiên người ta nhận thấy ở
hắn từ khi có chiến tranh:

— Thật là lạ lùng cái tư tưởng của anh!
Bỏ đường cái, họ tiến vào một cánh đồng đầy rạ. Chiếc xe lăn

bánh một cách khổ sở trên đường và cuối cùng dừng lại trước một
pháo đài bọc lưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.