101 TRUYỆN 100 CHỮ - Trang 53

bước liêu xiêu theo bước chân hụt của bà, “hụt” là từ đắt nhất mà bà dùng ở
đây. Nó chứa đựng gần như mọi thứ thất vọng trên đời kể cả thất vọng về
tình cảm và niềm tin. “Hụt”, ngắn và gọn nhưng hiệu quả biết chừng nào.

Ở một truyện khác ngắn chưa đầy trăm chữ mang tên “Xe đạp ơi”,

Nguyễn Thị Hậu mang cái cay đắng nhưng cũng trần trụi cuộc đời ra để
chia sẻ. Xe đạp ơi có cái tình tứ của tuổi trẻ, cái mỏi mệt của trung niên và
cái về chiều của từng chiếc lá... ba giai đoạn cuộc đời gói gọn trong 96 chữ
nào phải dễ dàng đối với một người sáng tác, và trên hết, “Xe đạp ơi” trần
trụi một sự thật mà nhiều người khó thể chịu đựng.

Chúng tôi xin dẫn lời của nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc để

kết thúc câu chuyện văn học hôm nay.

"... Cái hay của truyện cực ngắn không nằm ở chỗ nó tả mà nằm ở chỗ

nó gợi ra. Một truyện cực ngắn hay là truyện có sức ngân và vang thật xa
và thật lâu....Đọc xong, người ta cứ bị ám ảnh mãi. Qua sự ám ảnh ấy, câu
chuyện tiếp tục tỏa sáng và phát nghĩa....Cũng giống như trong THƠ, ở
truyện cực ngắn,tác giả chỉ phát ra một số gợi ý để người đọc, chính người
đọc mới là kẻ hoàn tất tác phẩm”

Tạp chí Văn học nghệ thuật (ngày 11/12/2010)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.