101 TRUYỆN 100 CHỮ - Trang 52

cách thưởng ngoạn ngày xưa. Cách khác thì hậu quả cũng khác. Quan
điểm khác. Thẩm mỹ cũng khác”.

Những nhận xét mà Võ Phiến đưa ra có cái lý của nó, nhất là đối với

những cư dân thời a vòng, thời mà con người không đủ kiên nhẫn để
thưởng thức những câu chuyện lê thê dù lời văn có gọt dũa kỹ lưỡng đến
đâu cũng không hấp dẫn được người đọc hôm nay.

...
Đối với TS Nguyễn Thị Hậu, một người không nhận mình là nhà văn

mặc dù bà đã có rất nhiều sách được xuất bản thì truyện cực ngắn là một
thể loại bà viết thành công nhất. Bà cho biết thói quen của mình khi sáng
tác thể loại này:

“Thật ra những ý tưởng dùng làm chất liệu để viết những chuyện rất

ngắn như thế nó đến trong cuộc sống bình thường thôi. Có khi chỉ là một
câu nói nghe được ở đâu đấy, có khi là một câu chuyện mà mình trao đổi
với bạn bè nảy ra những câu chuyện nho nhỏ... tất cả những cái đấy là chất
liệu, nó ở trong đầu và đến lúc nào đấy thì tự nhiên nảy ra cái ý định viết
một truyện ngắn nhưng hoàn chỉnh.

__
Có thể dưới góc độ nào đấy thì nó có tình tiết, đóng mở giống như cấu

trúc một câu chuyện nhưng nó được hoàn chỉnh dưới dạng một cảm xúc,
tình cảm. Có khi một câu nói đẩy tình cảm người ta đến một cảm giác buồn
vui hay phẫn nộ...

Những chuyện tôi viết không hẳn là một truyện ngắn hoàn chỉnh. Có lẽ

do thói quen nghề nghiệp nghiên cứu khoa học cho nên khi viết thì từ ngữ
cố gắng cho chính xác...nói cố gắng không đúng lắm nhưng khi mình viết
thì chọn từ diễn tả đúng ý định mình muốn nói trong đầu. Cho nên đôi khi
viết ngắn như thế nhưng phải viết đi viết lại.”

Truyện thật ngắn mang tên “Bước Hụt” có thể làm người nghe mường

tượng được khả năng thẩm thấu sự việc một cách nhanh chóng và sâu sắc
của tác giả tới mức nào. Chỉ với 87 chữ, Nguyễn Thị Hậu dẫn người đọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.