11 PHÚT - Trang 134

Paulo Coellho

11 phút

Dịch giả: Quý Vũ

Chương 20

Đôi khi cuộc sống thật tồi tệ: một người có thể sống qua nhiều ngày, nhiều
tuần, nhiều tháng và nhiều năm mà không cảm thấy có điều gì mới mẻ. Thế
rồi, khi một cánh cửa mở ra – như nó đã xảy đến với Maria khi nàng gặp
Ralf Hart – thì những điều tốt đẹp lại dồn dập ập tới. Khoảnh khắc trước,
bạn chẳng có gì, một khắc sau, bạn đã có nhiều hơn cả những gì bạn có thể
đối phó với nó.

Hai giờ đồng hồ sau khi viết nhật ký, nàng đến chỗ làm thì Milan, ông chủ
câu lạc bộ, đã đến tìm nàng:
“Vậy cô đã ra ngoài với anh chàng họa sĩ đó, có phải không?”

Hiển nhiên là Ralf đã được biết đến ở câu lạc bộ - nàng đã nhận ra điều này
khi chàng trả số tiền bằng ba khách hàng mà không cần hỏi han giá cả.
Maria chỉ gật đầu, cố gắng hành động một cách bí hiểm, nhưng Milan
không để ý đến; anh ta biết về cuộc đời này nhiều hơn nàng.
“Có thể cô đã sẵn sàng cho giai đoạn kế tiếp. Có một vị khách đặc biệt của
chúng ta thường xuyên hỏi về cô. Tôi đã nói với anh ta rằng cô chưa đủ
kinh nghiệm, và anh ta đã tin tôi, nhưng có lẽ bây giờ đã đến lúc thử rồi.”
Một khách hàng đặc biệt?
“Điều này có nghĩa gì đối với người họa sĩ đó?”
“Anh ta cũng là một khách hàng đặc biệt.”
Vậy là mọi thứ nàng đã làm với Ralf Hart đã được một người nào đó trong
số những đồng nghiệp của nàng làm. Nàng cắn môi và im lặng; nàng đã có
một tuần lễ dễ chịu, tuyệt vời, và nàng không được phép quên những gì
nàng đã viết.
“Tôi có nên làm điều gì tương tự với anh ta không?”
“Tôi không biết cô đã làm gì; nhưng tối nay, nếu có ai đó mời cô uống, hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.