11 PHÚT - Trang 209

thể nhìn thấy hồ nước và cột nước, trên vỉa hè phía xa, giữa vườn hoa công
cộng, là chiếc đồng hồ hoa đáng yêu, một trong những biểu tượng của
thành phố này… chiếc đồng hồ đó cũng không cho phép nàng nói dối, bỏi
vì…
Đột nhiên, thời gian và thế giới bỗng đứng yên.
Câu chuyện mà nàng vẫn đang kể với chình mình từ buổi sáng, một điều về
việc phục hồi sự trong trắng của nàng mới đây, là gì đây?
Thế giới dường như đóng băng, giây phút đó sẽ kéo dài mãi mãi, nàng đang
đối mặt với một điều rất nghiêm túc và rất quan trọng trong cuộc đời nàng,
nàng không thể quên nó đi, nàng không thể làm như nàng vẫn làm với
những giấc mơ ban đêm của nàng, những giấc mơ mà nàng luôn tự hứa là
sẽ ghi lại và nàng không bao giờ thực hiện…
“Đừng nghĩ về bất cứ điều gì! Thế giới này đã ngừng lại. Điều gì sẽ xảy ra
đây?”
ĐỦ RỒI!
Chú chim ấy, câu chuyện đáng yêu về chú chim mà nàng đã viết – có phải
là về Ralf Hart?
Không, là về nàng!
DỪNG LẠI!
Lúc đó là 11:11 sáng, và nàng đã bị đông cứng vào giây phút ấy. Nàng là
một người ngoại quốc ngay trong chính cơ thể nàng, nàng tìm lại sự trinh
trắng được phục hồi gần đây của chính nàng, nhưng sự tái sinh ấy quá
mong manh đến nỗi nếu nàng còn ở đó, nó sẽ biến mất mãi mãi. Nàng đã
trải qua Thiên đường, có lẽ, dĩ nhiên cả Địa ngục, nhưng Cuộc Phiêu Lưu
đang dần đến hồi kết thúc. Nàng không thể đợi hai tuần, mười ngày, một
tuần – nàng phải đi ngay bây giờ, bởi vì, khi nàng đứng nhìn chiếc đồng hồ
hoa, với những vị khách du lịch đang ngồi vẽ nó và những đứa trẻ vui chơi
đùa xung quanh, nàng nhận ra lý do nàng cảm thấy buồn.
Lý do là: nàng không muốn quay về.
Nàng không muốn quay về không phải là vì Ralf Hart, Thụy Sĩ hay Cuộc
Phiêu Lưu. Lý do thật sự không thể đơn giản hơn: tiền.
Tiền! Một mẩu giấy đặc biệt, được trang trí những mầu sắc ảm đạm, mẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.