12 MẢNH GHÉP GIÁ TRỊ CHO CON - Trang 166

chạy không tốt lắm thì phải. Em nên đến làm cho hai
bạn cảm thấy tốt hơn đi”.

Cô con gái 8 tuổi nhạy cảm này đã để ý được những việc
mà tôi không để ý - rằng có hai cậu bé không vui như
những người còn lại. Thay vì lo lắng, buồn phiền
hoặc trầm ngâm về việc chỉ có mình là con gái ở nơi
đó, lại còn lớn tuổi hơn những cậu bé còn lại, con bé lại
quan sát chúng, để tâm về chúng và quan tâm, lo
lắng cho chúng.

--- Richard

Một số trẻ có khả năng tự nhiên và bẩm sinh về quan

tâm và nhạy cảm. Những trường hợp như vậy khá hiếm, đa
số trẻ, đặc biệt là trẻ đang tuổi mới lớn tự coi mình là trung
tâm, là “cái rốn của vũ trụ”. Quả thật, hầu hết những vấn
đề mà trẻ vị thành niên phải đối mặt (dù là nổi loạn theo
cách nào đi chăng nữa hay là xấu hổ cùng cực hoặc rút lui)
đều bắt nguồn từ việc chúng quá quan tâm tới bản thân.

Tuy nhiên, trẻ có thể bắt đầu học để trở nên nhạy cảm và

không ích kỷ từ khi còn rất nhỏ, và chúng nên học điều đó
như học một kỹ năng, một khả năng và một giá trị.

Trẻ gặp khó khăn để đồng cảm và thể hiện cảm xúc với

người khác. Trẻ vị thành niên thích mượn quần áo, nhưng
nhiều đứa lại ghét phải cho người khác mượn (quần áo), và
thường quên trả lại hoặc quên “sửa chữa hư hại”. Cha mẹ phải
thật sự nỗ lực và đôi khi phải mất rất nhiều thời gian thì
mới giúp trẻ nhận ra rằng thế giới không chỉ xoay quanh
mình chúng, rằng cảm giác của những người khác cũng quan
trọng, và rằng có rất nhiều thứ có thể học từ việc cho đi
điều mà chúng thực sự muốn có vì lợi ích của người khác.

Một hôm, hai cậu con trai của chúng tôi, một lên sáu và
một lên chín, đã tranh nhau một chiếc ghế. Cứ như thể
đó là một mục tiêu không gì lay chuyển và một việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.