120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 131

- Ngày 22 tháng 6, cô ấy ở đâu?
- Vân Nam.
- Cảnh sát từng hỏi qua bạn bè của cô ấy, nghe nói là đi Vân Nam và

Tây Tạng. Tôi đã tra thông tin của công ty hàng không, tháng 2 năm nay cô
ấy bay tới Đại Lý, nhưng không thấy lịch trình quay về. Hai người cùng tới
đó sao?

- Không phải.
- Anh và Thôi Thiện quen nhau được bao lâu rồi?
- Hai tuần.
- Hử?
- Ngày 21 tháng 6, tôi gặp cô ấy lần đầu, ở Lệ Giang.
- Quả là một địa điểm tuyệt vời gặp gỡ ướt át, chắc anh thích bong bóng

nhỉ?

- Cảnh sát Diệp, anh hiểu lầm rồi, chỗ tôi và Thôi Thiện
quen nhau, là thị trấn Bạch Sa ngoại thành Lệ Giang.
- Vậy sao?
- Không có quán bar, vô cùng yên tĩnh, ra khỏi thị trấn là cánh ruộng lúa

mạch và những đồng cỏ rộng mênh mông. Mục đích chuyến đi ấy của tôi là
tới xem bức bích họa thời nhà Minh, trong thị trấn có một cây bạch quả,
máy ảnh của tôi bắt được hình của cô ấy. Sau đó, tôi đi theo cô ấy, ở trong
một ngôi miếu cổ không bóng người qua lại, cho tới khi cô ấy tưởng mình
gặp phải kẻ biến thái. Chúng tôi quen nhau như vậy.

(X thật biết bịa chuyện.)
- Nghe cũng không tồi, anh tốt số đấy.
- Trong một nhà nghỉ nhỏ ở thị trấn Bạch Sa, tôi và Thôi Thiện thuê

phòng hơn mười ngày. Mỗi sáng chúng tôi thức dậy đều đi tản bộ trong
cánh đồng hoang, đi cưỡi ngựa, leo núi, chơi đùa cùng đám trẻ con dân tộc
Nạp Tây, ngồi ngắm nhìn bầu trời dưới gốc cây bạch quả. Ở trên cao
nguyên gần như có thể chạm vào mây, có lúc lại hoang liêu tới mức không
nhìn thấy bất kì thứ gì. Đêm đến, ánh trăng chiếu rọi vào cửa sổ phòng
chúng tôi, không cần phải xem tivi hay lên mạng gì nữa, khi những cây nến
cháy cạn, cũng là lúc đi vào giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.