120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 139

khơi dậy sự cảnh giác của hắn. Cho nên tôi không dám nói cho hắn biết,
chỉ có thể bí mật hành động một mình, rất nhiều vụ án trước đây đều như
vậy, chưa hẳn đã là nội ứng ngoại hợp để giết vợ. Tôi chẳng hiểu gì về luật
pháp, bị những lời nói đó của hắn làm cho mông muội. Lâm Tử Túy nói
một cách vô tình rằng hắn vẫn còn yêu vợ cũ, là Trình Lệ Quân khiến hắn
có được mọi thứ của ngày hôm nay. Còn tôi, chẳng qua cũng chỉ là con đàn
bà trẻ trung xinh đẹp hơn giúp hắn được thỏa mãn mà thôi. Những giọt
nước mắt trong đám tang của hắn hoàn toàn là thật lòng, tôi vĩnh viễn
không thể nào thay thế được vợ của hắn.

Điều khiến tôi không thể chịu đựng nổi đó là - Hắn đã biết bí mật rằng

mẹ tôi từng làm giúp việc theo giờ ở nhà hắn.

Cuối cùng, sự sỉ nhục của hắn đối với mẹ tôi đã khiến tôi nổi giận một

cách triệt để.

Mười năm trước, bố qua đời trong biển lửa, mẹ hoàn toàn có thể đem tôi

về thị trấn cũ để sống, mở một cửa hàng nhỏ, hoặc tới chỗ làm trước đây
để làm việc, sống cuộc sống yên ổn không cần chịu bất kì nỗi cực khổ nào.
Lúc còn trẻ bà rất xinh đẹp, mỗi lần cùng bà đi lên phố đều sẽ thấy đàn ông
ngoái lại nhìn bà. Khi bà trở thành quả phụ, cũng có không ít người từng
theo đuổi bà. Mỗi dịp cuối năm lễ tết, tôi đều rất thích món điểm tâm ngọt
của một chú nào đó đưa tới, nhưng sau đó lại bị bà từ chối từ ngoài cửa.
Mẹ chọn công việc giúp việc theo giờ, theo cách nói của tôi thì đó là người
hạ đẳng. Bởi vì, bà biết con gái thích thành phố này, không muốn rời xa
trường học và bạn bè, giống như một cô công chúa nhỏ bị cướp sạch của
cải. Để tích lũy tiền cho tôi đi học đại học, mẹ đổi chủ nhân liên tục.
Thường xuyên gặp được những gia đình giàu có, con gái của gia đình họ
cũng xấp xỉ tuổi tôi, mẹ nói, hi vọng tôi được sống cuộc sống giống như con
gái nhà người ta. Gia đình đó sau đó thấy trong nhà bị mất một ít tiền mặt,
vô cớ nghi ngờ người giúp việc theo giờ là kẻ trộm, báo cảnh sát đưa mẹ
tôi tới đồn công an. Mẹ tôi đói bụng, bị nhốt suốt cả đêm nhưng tôi lại
không tới đưa cơm cho bà, sợ bị người khác nhìn thấy thì sẽ coi thường
mình. Nhưng khi tôi thi đỗ vào trường đại học S, mẹ vẫn cứ vô cùng tự hào,
gọi điện thoại về thông báo cho từng bà con thân thích ở quê, quay về mời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.