120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 153

mình để cứu vãn cơ thể đang đông cứng của hắn, cho đến tận khi hơi thở
bình thường trở thành thở hổn hển.

Nhìn thấy góc tường vẫn còn một chiếc máy bay giấy, bị ngâm trong

nước nên bị nhũn, cô ta nhặt lên rồi giở ra, có một dòng chữ quen thuộc:

"Bất kì lời nào hắn nói, cô cũng đừng tin, nhớ kĩ!" Đây là những lời X để

lại cho cô ta.

Đoạn cuối của phần ghi âm lần trước, Thôi Thiện đưa ra yêu cầu muốn

được gặp Lâm Tử Tuý - X mới là người đàn ông tốt, hễ có yêu cầu là sẽ
đáp ứng.

Cảm ơn anh - người đã nhìn lén tôi!
Nhớ kĩ, cô ta liên tục nhắc nhở chính mình, quay đầu lại, Lâm Tử Tuý đã

mở mắt.

Đôi mắt của người đàn ông được bao phủ bởi một lớp lông mi dài, sau

phút hoang mang ban đầu, nhìn rõ khuôn mặt của Thôi Thiện. Không biết
là vui hay là buồn? Hắn xiêu vẹo lùi vào trong khóm cây lựu, chạm nhẹ vào
vết thương trên trán, lắc đầu hỏi cô ta:

- Em khoẻ không?
- Tôi rất ổn.
Giây phút trùng phùng lại biến thành cái gì thế này?
- Tiểu Thiện, là em đã cứu tôi sao?
Hắn lục tìm túi trong túi ngoài, không thấy di động và ví tiền đâu, thất

vọng chỉnh sửa lại mái tóc đang rối bù.

- Có mùi hương của em. Oh, những ngày qua em đã đi đâu vậy? Để tôi

nghĩ xem - Đúng, 4 tháng, anh vẫn luôn rất lo lắng cho em.

- Nếu như ngày tận thế giáng xuống đầu, chỉ có thể mang theo một con

vật lên chiếc thuyền Noah - Ngựa, Hổ, Khổng tước, Dê, anh sẽ chọn loài
nào?

- Em? Sao lại hỏi cái này?
Đối diện với một Lâm Tử Tuý còn đang mơ hồ không hiểu, Thôi Thiện

lạnh lùng hỏi:

- Nói cho tôi biết, bốn đáp án lần lượt đại diện cho những gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.