120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 155

cảnh sát thì lại phiền phức.

Quả nhiên là một lí do khiến người ta tâm phục, Thôi Thiện lạnh lùng

nói ra chân tướng:

- Nếu như có thể, anh cũng muốn thiêu nốt cả tôi đúng không?
- Oh...
Trong nửa giây Lâm Tử Tuý ngập ngừng kia, những gì hiện lên trong

mắt mới chính là điều trong lòng hắn đang ấp ủ.

- Ở trong nhà tù trên không này, chẳng ai cần phải nói dối cả.
Lâm Tử Tuý bật cười khanh khách:
- Đây là cái bẫy đúng không? Em vẫn muốn lấy lại những thứ không

thuộc về mình sao?

- Không, những thứ đó đối với tôi mà nói vốn dĩ không hề quan trọng.

Tôi chỉ muốn báo thù cho chính mình.

- Tiểu Thiện, giờ quan trọng nhất là chúng ta làm thế nào để rời khỏi nơi

quỷ quái này?

- Nếu như tôi biết cách thoát ra thì đã không gặp anh ở chỗ này.
- Là ý gì? - Hắn như hiểu ra điều gì, nhìn quanh bốn bức tường cao, -

Không phải chứ! Em ở đây bao lâu rồi?

- 120 ngày.
- Hả?
Lâm Tử Tuý cúi đầu nhẩm tính ngày tháng.
- Được rồi, tôi hỏi anh thêm một câu - Thôi Thiện khẽ lau nước mắt, tự

nhắc bản thân mình phải kiên cường lên - Anh biết mẹ tôi Ma Hồng Mai
từng là giúp việc của nhà anh, ngày Đông chí 2 năm trước, bà ngã từ cửa sổ
tầng ba nhà anh xuống, không may gãy cổ chết. Chuyện này, vợ anh có
trách nhiệm hay không? Mẹ tôi làm giúp việc bao năm như vậy, chưa từng
xảy ra chuyện tương tự, tôi không tin bà vì mệt mỏi quá độ mà trượt chân
ngã xuống.

- Em muốn nghe sự thật sao?
- Nói cho tôi biết, trước khi tôi chết. Nếu không tôi làm ma cũng không

tha cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.