120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 241

X, tôi chưa từng gặp anh, như thể anh cũng chưa từng tồn tại, phải vậy

không?

Buổi sáng tinh mơ trên tàu hoả, sau khi đi qua một đường hầm tối đen,

mặt kính phủ đầy hơi nóng trong khoang tàu. Cô ta ngẩn ngơ nhìn hình
bóng mờ mờ của mình trên kính, đưa đầu ngón tay vẽ nên một chú mèo
nhỏ, ngay sau đó ánh nắng ban mai loá mắt ập tới. Vùng đất rộng lớn lạnh
lẽo của quốc gia phương Bắc uốn lượn quanh một con sông đã sắp cạn khô.

Mấy ngày trước, Thôi Thiện tới bệnh viện thẩm mĩ làm phẫu thuật xoá

hình xăm, cô ta muốn xoá sạch bốn chữ “LZCS” kia đi, để dứt bỏ hoàn
toàn mọi thứ liên quan đến Lâm Tử Tuý. Khoảnh khắc tia lazer lướt qua bề
mặt da, tuy đã gây tê cục bộ nhưng cô ta vẫn cảm thấy đau đớn còn hơn cả
ngày xăm. Làm phẫu thuật xong, Thôi Thiện nhìn tấm lưng của mình trong
gương vẫn còn dấu ấn màu xanh, bốn chữ cái kia mờ đi đôi chút, ít nhất
phải chiếu tia lazer thêm ba lần nữa. Thế nhưng vết sẹo từ hình xăm kia sẽ
theo cô đến hết đời này, nhất là đôi cánh thiên nga màu đen dù có dùng
cách nào cũng không thể xoá hết.

Trở về thị trấn nơi mình sinh ra, cô ta bước tới con ngõ cũ kĩ nhất, miệng

cắn kẹo hồ lô nghe bảo là đặc sản nơi đây. Tất nhiên không ai có thể nhận
ra cô ta, mãi cho tới khi cô ta đi tới một căn nhà cũ xập xệ mới gõ nhẹ chiếc
kẻ đập cửa bằng đồng.

Cửa được mở ra, đằng sau đó là gương mặt của một bà lão. Thôi Thiện

thoáng sững sờ, rồi vội vàng ôm lấy bà nội, lủi nhanh vào nhà, còn không
quên nhìn ra ngoài xem có ai đang theo dõi không.

Ông nội đã mất vài năm trước, khi ấy mẹ vội vã xin nghỉ về chịu tang.

Không phải bà không gọi điện cho cô ta, nhưng cô ta lại chẳng chịu nghe
điện của bà, mãi tới khi ông nội nhập tàng cô ta mới biết.

Nơi này sắp bị phá bỏ rồi, sắc trời như thuốc nhuộm đặc màu gỉ sét đựng

trong thùng chì cỡ lớn, hắt lên mảng gạch xanh loang lổ sắc màu. Vườn hoa
dưới cửa sổ khuê phòng bấy nhiêu năm trước nay chỉ còn gạch vụn và rác.
Hoa hồng và Dạ hương đều đã héo rũ, khóm cỏ khô cuối cùng bị lớp cát
chảy xuống như dòng nham thạch vùi đến nghẹt thở. Đống xương của con
mèo Tiểu Bạch bị vùi dưới lớp bùn bên góc tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.