120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 240

CHƯƠNG

10

Đ

ông chí, buổi sáng.

Một áng mây lướt qua chân trời xa xôi ngàn dặm.
Cái thị trấn nhỏ trong nội lục này lạnh hơn thành phố ven biển Thượng

Hải nhiều lắm. Nơi đây không thiếu công nhân viên chức có trách nhiệm,
bầu không khí ngập tràn mùi hành tỏi và gừng hăng mũi. Đường phố cuối
tuần cũng khá đông vui, có tụ điểm chơi DOTA và ăn lẩu cay, có quầy hàng
nhỏ bán thực phẩm chức năng và thuốc giả, có salon tóc đặt biển hiệu
"Phong cách dân tộc nổi bật nhất", và cả tiệm làm nail 10 đồng một lần.
Trong đám đông ai nấy đều quấn kín mít như bánh chưng, Thôi Thiện
khoác trên mình chiếc áo khoác lông thiên nga màu đen, lạnh tới độ nước
mũi chảy ròng ròng, đầu đội chiếc mũ lông tối màu, tay trái cầm chiếc túi
LV hàng nhái mà X tặng, tay phải kéo chiếc vali màu đỏ, dù có cố khiêm
tốn thế nào trông vẫn rất nổi bật.

Cô ta bán được chiếc túi Hermès trên mạng với giá năm mươi ngàn.

Xem chừng X không phải là người sành sỏi trong lĩnh vực này, bằng không
nếu biết chiếc túi đó đắt giá đến thế thì đã chẳng để lại tiền mặt trong
phong bì cho cô ta. Thôi Thiện mua một cái mặt dây chuyền pha lê mới
hình thiên nga nhỏ, nhưng đoạn chuyển giao từ pha lê trắng sang pha lê đen
được đeo ngay chính giữa phần xương quai xanh của cô. Thôi Thiện dùng
hộ chiếu của nước Cộng hoà Sodoma làm một cái thẻ ghi nợ Visa, chuyển
tất cả nhân dân tệ và đô la Mĩ vào đó. Cô ta đã quen dùng tấm hộ chiếu
Tiểu Xảo, giờ đi đâu cũng đều dùng cái tên đó.

Tối qua chẳng hiểu nghĩ gì mà Thôi Thiện lại mua vé tàu hoả tới thị trấn

quê nhà của cô ta. Trong cuộc hành trình kéo dài mười hai tiếng, Thôi
Thiện nằm ngủ co ro trên ghế ngồi, cô ta luôn cảm thấy có một đôi mắt
theo dõi mình từ phía sau, nhưng khi quay đầu lại chỉ thấy vô số khuôn mặt
mệt mỏi và thơ ơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.