120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 283

cô đơn trong hồ, mà thiên nga đen lại vô tình bỏ rơi chàng, giương cánh
bay về phương nam ấp áp trước khi mùa đông ập tới, trước lúc Hồ thiên
nga đóng băng, nào ngờ giữa đường lại bị người đi săn bắn chết.

Mai Lan nghe xong câu chuyện chưa từng hay biết này mà rợn cả sống

lưng:

- Tớ không muốn nghe!
- Cậu là người đầu tiên được nghe đấy, ngay cả Lâm Tử Tuý cũng không

biết đâu.

- Lệ Quân, sao đột nhiên cậu lại kể chuyện này? Trình Lệ Quân chỉnh

tiếng thật to khiến sofa và nền nhà cùng rung lên, vùi khuất mọi tiếng nói.

Màn thứ tư, bầy thiên nga đợi Odette trở về, nào ngờ lại nhận được một

kết quả tuyệt vọng. Nữ chủ nhân của ngôi biệt thự rơi lệ, rồi mới chỉnh âm
thanh nhỏ đi.

- Tối qua tớ mơ thấy một con thiên nga đen, đó chẳng phải là điềm lành

gì.

- Đừng nghĩ ngợi lung tung!
- Cậu phải nhớ tên của thiên nga đen, tiếng nga là Odilia, tiếng anh là

Odile; hoặc gọi tên nào cũng được.

Mai Lan sững sờ, vở kịch ballet bước vào hồi cuối, tiếng kèn oboe và âm

thanh của nhạc cụ dây ngập tràn sự run rẩy như đang tái hiện khúc ca bi ai
cuối cùng của thiên nga. Hoàng tử cầu xin sự tha thứ của Odette, sau đó hai
người biến mất trong Hồ thiên nga.

Sự tĩnh lặng bao trùm lấy cả căn phòng, Mai Lan đang định nói “Nên đi

ngủ thôi” thì Trình Lệ Quân đã rút chiếc đĩa hát thứ hai ra, xem chừng ngày
nào cô ấy cũng nghe, dù có bị bịt mắt thì vẫn có thể tìm thấy được.

- Bản giao hưởng thứ sáu: Bi thương.
Trình Lệ Quân chỉ phát một đoạn ngắn phần cuối.
- Chín ngày sau lần công diễn đầu tiên, Tchaikovsky tự sát.
- Cậu...
- Cậu hãy đặt khúc nhạc này làm nhạc nền trong lễ tang của mình.
Trình Lệ Quân cất đĩa nhạc về chỗ cũ, tắt dàn âm thanh, kéo Mai Lan về

phòng ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.