120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 289

Thôi Thiện cất bút ghi âm vào túi, nhấc đôi ủng đi tuyết màu cà phê,

giẫm lên đầu thuốc ESSE. Tiện tay cô ta đeo tai nghe bằng kim loại, liên
kết với trình nghe nhạc của điện thoại lên. Lúc đó, góc phía sau, có một
người theo cô ta như hình với bóng. Trong bóng tối nhìn không rõ lắm,
tưởng rằng cô ta đang đeo một đôi hoa tai bằng kim cương.

Đó là một khuôn mặt đầy mụn trứng cá, dưới mái tóc đến cả ở nông thôn

cũng không còn thịnh hành là một đôi mắt hau háu. Ông nội của anh ta là
một thợ săn, dưới gầm giường còn giấu một cây súng săn đã han gỉ. Cả đời
ông, giai đoạn đỉnh cao nhất là 30 năm trước, trên sông Lưu Hoa đã bắn
chết con thiên nga hoang dã, hào phóng chia thịt ra cho họ hàng cùng ăn.
Ba năm trước, thiếu niên đó thôi học ở trường trung học thôn Lưu Hoa,
chạy tới làm thuê cho công trình trên thị trấn. tháng trước, nhà thầu ôm vốn
chạy mất, hắn ta không lấy được một đồng tiền công nào. Thấy sắp sửa
cuối năm, không còn mặt mũi nào về nhà, đang đi quanh quẩn trong bóng
tối thì gặp đúng Thôi Thiện đi qua. Một cô nàng trẻ trung sành điệu, vừa
nhìn là đã biết đến từ một thành phố lớn, kéo một chiếc vali sáng bóng, trên
tay còn cầm chiếc túi xách rất đẹp - hiện rõ lên là hiệu LV, hắn chỉ biết loại
túi này rất đáng giá, người giàu mới có thể dùng được, nói không chừng
trong đó còn có rất nhiều tiền nữa.

Lúc sắp đi tới chỗ dưới ánh đèn, đột nhiên có người xông ra túm lấy túi

xách của Thôi Thiện. Vốn dĩ nó cũng chẳng có gì đáng tiếc, nhưng trong túi
có hộ chiếu của nước Cộng hòa Sodoma, ngộ nhỡ làm mất thì không thể
nào lấy lại được, ngày mai sẽ không thể cao chạy xa bay được nữa. Vậy
nên cô ta phản kháng kịch liệt, hai tay giữ chặt lấy quay túi, mong có thể
thu hút sự chú ý của người đi đường để họ tới giúp đỡ.

Đây là lần đầu tiên cậu thiếu niên này đi ăn cướp. Trong mùi hương bạc

hà nồng nàn, hắn nghe thấy tiếng hét thất thanh của phụ nữ, cứ tưởng là
cảnh sát sắp tới, nhưng lại không muốn bỏ chiếc túi LV ra, trong lúc hoảng
loạn đã rút ra một con dao, không biết thế nào đâm thẳng vào ngực cô.

Yên lặng.
Quỳ dưới nền tuyết lạnh lẽo, mũ rơi xuống, da đầu lạnh, Thôi Thiện

không nghe thấy bất cứ âm thanh gì nữa. Cảm giác như một thứ kim loại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.