120 NGÀY NHÌN TRỘM - Trang 57

Nhưng đã viết kín vách tường rồi, ấy vậy mà viên phấn trong tay thầy

vẫn không hề ngắn đi.

“Chào thầy giáo, em là Thôi Thiện.”
Nhắm mắt lại, cảm nhận thấy thầy dừng việc viết bảng lại, đôi môi khô

nẻ bỗng trở nên ẩm ướt. Một tay ôm chặt lấy cô ta, bóng lưng gầy nhìn rõ
cả xương. Thôi Thiện cũng ôm lấy thầy, cách một lớp âu phục của đàn ông,
còn cả hơi thở ấm của thầy nữa:

- Đừng đánh mất, đừng bỏ quên, tuổi tiên khỏe mạnh mãi

36*

.

*

Một câu thơ trích trong Hồng Lâu Mộng.

Cô ta giống như khối băng bị tan chạy, đôi má dán chặt lấy bờ vai thầy,

không dám mở mắt ra, sợ rằng chỉ nhìn thầy thêm một lần thì vĩnh viễn về
sau không còn nhìn thấy nữa.

- Không lìa xa, không rời bỏ, tuổi thơm được lâu bền

37*

.

*

Một câu thơ trích trong Hồng Lâu Mộng.

Chợt tỉnh táo lại, trời đã xế chiều. Cô ta chạm nhẹ vào bức tường kia, hi

vọng có thể tìm thấy một chút tàn tích của “Kinh Thi”, cho dù chỉ là một
nét chữ nhàn nhạt.

Bỏ lỡ mất thời gian săn mồi buổi chiều, Thôi Thiện gặm nửa cái bánh

bao còn thừa lại, uống nốt chỗ nước mưa ở trong chai nước khoáng.

Sau đó, cô ta cầm lấy chiếc bút ghi âm, nói ra kí ức của tám năm về

trước.

Buổi chiều trong thư viện trường, thứ bảy, kí túc xá không một bóng

người, sân vận động ngoài cửa lại càng im lặng đến rợn người. Những cánh
hoa mùa xuân cứ chốc chốc lại bay lướt qua cửa kính, bốn phía đầy ắp mùi
sách mục, và cả mùi hooc-môn của đàn ông tỏa ra từ người thầy. Tôi say
đắm mùi hương ấy biết bao, vùi thật sâu đầu mình vào trong vòng tay thầy,
muốn mình được tan ra, dán chặt lấy thầy. Thầy mở laptop, mở bộ phim
“Người tình” được chuyển thể từ tiểu thuyết của Marguerite Duras

38*

.

*

Tên thật là Marguerite Donnadieu, là một nữ nhà văn và đạo diễn người

Pháp, sinh ra tại Việt Nam và về Pháp năm 18 tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.