13 LÝ DO TẠI SAO - Trang 422

Ngày Hôm Sau Sau Khi Gửi Đi Những Cuộn Băng

Tôi đấu tranh với các cơ bắp trong cơ thể mình, chúng đang năn nỉ tôi gục

ngã, đang năn nỉ tôi không đến trường nữa mà đến bất cứ nơi nào khác để
trốn đi cho tới ngày mai. Nhưng mỗi khi tôi quay nhìn lại, hiện thực vẫn còn
đó, rốt cuộc tôi cần phải đối diện với những người có mặt trong các cuộn
băng ấy.

Tôi tới cổng ra vào để đến bãi đậu xe. Một dãy trường xuân với một phiến

đá rộng bản được khắc dòng chữ chào mừng chúng tôi quay lại trường học.
LƯU NIỆM CỦA LỚP HỌC '93. Tôi đã đi qua phiến đá này biết bao lần
trong suốt ba năm qua, nhưng chưa một lần nào vào bãi để xe khi nó chật
cứng như thế này. Chưa một lần, bởi vì tôi chưa bao giờ đi học muộn cả.

Cho tới ngày hôm nay. Vì hai lý do.

Thứ nhất: Tôi đã phải đợi bên ngoài cửa bưu điện. Đợi nó mở ra để tôi có

thể gửi chiếc hộp giày đựng đầy những cuộn băng ghi âm. Tôi đã dùng một
cái túi giấy màu nâu và một cuộn giấy bao bì để bọc nó lại, tiện thể quên
điền địa chỉ gửi lại của mình. Rồi tôi gửi cái bưu kiện ấy đến cho Jenny
Kurtz, thay đổi cách cô ta sẽ nhìn cuộc đời, cách cô ta sẽ nhìn thế giới này,
mãi mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.