14 - TẬP 2 - Trang 122

Veek tiếp tục lật xấp ảnh trên tay mình. Cô chẳng buồn xem lại chúng

cho đến khi Andrew quay đi hướng khác, Veek luôn có cảm giác anh ta
đang đứng ở đó và chăm chú quan sát cô một lúc lâu. Veek tiếp tục lật từng
bức ảnh trong khi mắt vừa đảo về phía cánh cửa vòm, vừa liếc về phía
người đàn ông duy nhất trong căn phòng lúc này.

Andrew lại tiếp tục vặn vẹo cổ. Sau đó anh ta quyết định quay người đi

về phía cầu thang. “Buổi tối tốt lành nhé,” anh ta nói vọng lại với Veek.

“Anh cũng vậy,” Veek đáp lời. Cô nhẩm đếm tất cả mười tám bậc cầu

thang trong lúc Andrew leo lên phía trên. Để chắc chắn cô còn lắng nghe
tiếng chân anh ta bước qua sàn phòng chứa đồ và tiến về phía phòng giặt là.
Vẫn biết rằng người đàn ông này thật sự chỉ gây phiền phức nhiều hơn là
nguy hiểm, tuy nhiên đôi khi anh ta khiến Veek cảm thấy không thoải mái.

Veek ngồi lại lên ghế. Dưới sự xáo trộn ban nãy, tấm ảnh chụp lại phiến

đá được chuyển lên trên cùng. Nó in theo khổ giấy nằm ngang nên cô chỉ
có thể nhìn được một bên của phiến đá góc vườn, trong một thoáng, Veek
cảm nhận được dường như dưới góc nhìn của mình, hình ảnh của khối đá
có vẻ mang ý nghĩa gì đó. Một thoáng qua đi, hình ảnh đó trong đầu cô
cũng vụt tắt.

Sau đó, ngay trước khi Veek có thể nhớ lại được hình ảnh ban nãy, cô lại

nghe thấy loáng thoáng có âm thanh vọng lên từ dưới cánh cửa vòm.

“Lạy Chúa,” Roger thốt lên. “Chúng ta đến nơi rồi đúng không?”

“Tôi nghĩ vậy,” Nate trả lời.

Bộ ba nhà thám hiểm đã dành cả đêm qua để đi hết mười chặng đường

hầm từ dưới hang đá nơi đặt những cỗ máy phát điện. Hôm nay họ đã mất
tới hơn mười hai giờ đồng hồ để vượt qua đoạn đường hầm còn lại. Nhìn
họ như những thương binh thật sự khi cố lê lết trên đoạn đường cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.