14 - TẬP 2 - Trang 133

“Tôi được quyền có vấn đề với nhiều hơn một thứ.” “Cô vẫn ổn khi trèo

lên gác xép đó thôi?” Debbie nói. “Vì gác xép là một nơi rất rộng và đẹp,
với những lan can bảo vệ xung quanh,” Veek nói. “Còn việc đứng trên một
chiếc thang luôn mang lại cảm giác chênh vênh không an toàn.”

“Được rồi,” Roger nói, “hãy để phần việc mạo hiểm trên chiếc thang đó

cho tôi, với tôi thì chả có vấn đề gì đâu.”

Veek ho lên một tiếng. “Vậy Xela đâu?”

“Cô ấy đang bận bịu với một bài tập hay gì đó cho buổi học ngày mai.

Một bức tranh thì phải. Cô ấy đã quá hào hứng với cuộc thám hiểm ở dưới
đường hầm và quên mất rằng đã đến hạn để nộp bài.”

“Cô ta đã nhớ ra điều đó vào lúc nào thế?”

“Mãi đến tận sáng sớm hôm nay đấy.” Roger trả lời. “Vừa mở mắt ra thì

cô ấy đã thốt lên, ‘Thôi xong, em quên mất còn một việc chưa làm.’”

Veek mím môi rồi gật đầu.

Roger đang leo ở lưng chừng chiếc thang thì nhận ra thái độ của Veek

nên đã nặn ra một nụ cười méo mó với cô. “Dù sao thì cũng không phải là
tôi nhắc cô ấy đâu nhé.”

Clive bật cười lớn.

“Này anh bạn!” Nate nhắc nhở. Anh chỉ về phía những bức tường.

“Không phải là lúc để tám chuyện đâu, hãy tập trung mà leo thang đi.”

Roger leo thêm mấy bậc nữa và giữ thăng bằng ở vị trí bậc thứ hai trên

cùng. Anh kiểm tra rìa của những tấm ván lớn. Nate cảm nhận được khá
chắc chắn rằng bậc thang mà Roger đang đứng trên đó có ghi dòng chữ
“KHÔNG BƯỚC LÊN HAY QUA BẬC NÀY”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.