14 - TẬP 2 - Trang 147

“Làm sao mà cậu có thể chắc chắn được điều ấy chứ?” Tim hỏi anh.

Nate rời mắt khỏi cửa sổ và ngoảnh lại phía bảng điều khiển. Một khối

gỗ vuông được đánh bóng với hai chân hai bên vẫn nằm ở vị trí cũ, khi
Roger mở ra những bức tường này. Chiếc cờ lê chữ L của Clive vẫn nằm
trên phần nhô ra ở chính giữa cái chốt. Màu thép bạc nhìn nổi bật hẳn lên
so với màu gỗ và đồng thau. “Anh có thể với tới đó không?” Anh hỏi
Roger.

Roger ngoảnh lại phía chiếc thang xếp, nó vẫn đang nằm bẹp trên sàn

nhà cạnh phòng bếp. “Chắc là được thôi,” anh đáp lại. “Có vẻ hơi khó khăn
một chút, tuy nhiên tôi có thể thử xếp chiếc thang thành hình chữ A để leo
lên, vì lần này tôi đã nắm được vị trí của lỗ khoan và ổ khóa nằm trong đó.”

“Vậy thì làm đi,” Nate nói. “Hãy đóng tất cả những bức tường này lại.”

“Này anh,” Veek lên tiếng. “Khoan đã nào, có chuyện gì sao?”

“Có chuyện gì ấy hả? ” Nate lặp lại lời cô. “Cô đã quên rồi sao? Cỗ máy

này... chỗ này thật sự quá nguy hiểm. Chúng ta không nên quanh quẩn gần
nó nữa.”

Anh nắm chặt tay vào chiếc cờ lê chữ L. “Đóng nó lại và quên hết mọi

chuyện đi.”

“Chúng tôi làm sao có thể quên được sự tồn tại của nó cơ chứ? ” Debbie

hỏi lại. “Chúng tôi đang sống ở đây, tất cả những thứ này bao vây chúng
tôi.”

“Vậy thì, chị đành phải chấp nhận điều này thôi,” Nate nói, “đơn giản là

vì chúng ta không thể gây ra thêm phiền toái với thứ này được nữa.” Anh
quan sát gương mặt của tất cả mọi người, hít một hơi thật sâu như thể
chuẩn bị nói ra điều gì đó nhưng rồi lại lắc đầu. Nate đi qua chỗ Tim đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.