14 - TẬP 2 - Trang 200

khác ra đây, Roger sẽ lấy thêm vài hộp sơn khác cho cô dưới tầng hầm.”
Anh nhìn vào Roger và nhận được một cái gật đầu đáp lại.

“Con dao của tôi cũng đã biến mất,” Xela thêm vào. “Cô có thể dùng dao

của tôi,” Clive nói vọng từ phía cửa phòng mình. “Tôi có hai con.”

Roger giúp Xela đứng dậy. Cô đi tập tễnh trên độc một chiếc giày, được

một lát, cô hất phăng nó đi. Hai người họ lê bước dọc hành lang đi về phía
phòng sinh hoạt chung. “Chà,” cô gọi với lại. “Chúng ta đã làm nơi này bị
xới tung lên.”

Clive liếc nhìn Nate và Tim. “Chúng ta sẽ làm gì với... với bà ấy?” Anh

nghiêng đầu về phía cửa căn hộ số 14.

“Tôi cũng không biết nữa,” Nate nói. Anh nắm tay lại rồi duỗi ra.

“Chúng ta cần phải chăm sóc cho tất cả mọi người ở đây trước đã. Rồi sẽ
tìm hiểu có chuyện gì xảy ra ở ngoài đó.” Một tiếng sấm khác làm rung
chuyển tòa nhà. “Tất cả các cửa sổ căn hộ của anh đều biến mất sao?”

Anh nhìn liếc về phía sau. “Ừm. Kính vỡ tung tóe khắp mọi nơi.”

“Hãy đổ cho cơn bão. Hãy nói với Oskar như vậy ngay khi ông ta quay

trở về. Như vậy, ông ta sẽ không hỏi han gì thêm nếu anh không kể thẳng ra
những chuyện đã xảy ra.” Nate chỉ thẳng về phía khung cửa sổ hành lang
đã bị vỡ tan. “Chúng ta cũng đổ tất cả những điều này cho cơn bão. Chúng
bị vỡ về phía trong, vậy nên ông ta cũng không thể vặn vẹo gì thêm.”

Trong căn hộ của mình, Debbie cầm một mảnh vải vụn lên và bắt đầu

khóc. Clive chạy lại và ôm chặt Debbie. Chị gục ngã trong vòng tay chồng
mình.

Tim chốt ổ khóa cuối cùng vào vị trí. Chiếc khóa phía dưới đã bị mất.

Nate ngồi thẳng dậy và xoa xoa chỗ vai mà chiếc khóa bị mất đã đập trúng
anh. Một thoáng suy nghĩ vụt qua khi anh tưởng tượng ra nó đang nằm ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.