14 - TẬP 2 - Trang 275

“Không,” cô nói trong khi xỏ một chân vào ống quần. “Nếu đây là một

trận động đất thì nó phải...” Giọng cô nhỏ dần và đôi mắt mở to sau cặp
kính. “Ô, không.”

Một ai đó đang đập thình thình vào cửa. Dù cho đó là ai và những tiếng

gõ cửa có mạnh đến cỡ nào đi chăng nữa, thì dường như người đó cũng
đang muốn phá cánh cửa này ra. Hai người liếc nhìn nhau.

“Ai vậy?” Nate la lên.

“Tim đây,” ông la lớn. “Tôi nghĩ rằng chúng ta đang gặp vấn đề.”

Xela là người tiếp theo cảm nhận được sự rung động này. Cô đang đeo

tai nghe, và tiếng đập thình thịch của những bản nhạc của Jessie J

33*

át đi

mọi âm thanh và rung động xung quanh. Cô đang vẽ một bức tranh khác về
tòa nhà này. Đây là bức thứ ba của cô sau những tuần vừa qua, một bức
tranh vải bố. Đối với một đề tài thú vị như thế này, cô không thể vẽ theo
một ”lối mòn”, sáo rỗng và bị lạm dụng quá mức. Bức tranh vải bố trước
mặt cô là một sự kết hợp của kiến trúc và những bảng mạch chạy vòng vèo.
Cô đã chụp lại được một ảo ảnh quang học.

33*

Jessie J: (Jessica Ellen Cornish) ca sĩ, nhạc sĩ người Anh.

Trông nó giống như một mớ tào lao.

Một sự thất vọng tràn qua, nhưng Xela xoay xở để không bị nó nhấn

chìm. Nghệ thuật là định mệnh của cô. Cô biết con đường này là hoàn toàn
đúng đắn. Xela chỉ cần vượt qua được sự cản trở về mặt sáng tạo này. Ánh
sáng tự nhiên chiếu vào trong căn hộ của Xela đã chuyển thành ánh đèn
đường. Có một luồng sáng hắt vào từ ngay khung cửa sổ cô đang đứng
cạnh, chiếu sáng không gian căn phòng. Đó là một ánh đèn vàng đơn điệu,
mặc dù vậy nhưng nó vẫn chiếu sáng đến mọi ngóc ngách căn hộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.