14 - TẬP 2 - Trang 276

Thật lòng mà nói, cô biết rằng mình đã không thể tạo ra bất kể tác phẩm

có giá trị nào trong hàng tháng trời. Chẳng có điều gì khiến cô cảm thấy có
hứng. Một giáo viên đã nói với cô rằng nhận ra được tác phẩm của mình
chưa hoàn thiện là một bước quan trọng, đó là dấu hiệu của sự trưởng thành
đối với một người nghệ sĩ.

Xela đã rất sẵn sàng cho những bước quan trọng tiếp theo.

Cô nảy ra ý tưởng rằng sẽ nghịch ngợm một chút với chiếc cán trục lăn

bằng kim loại và phủ toàn bộ mọi thứ bằng titanium trắng. Sẽ thật tuyệt vời
nếu cắt những bức tranh vải bố thành mảnh nhỏ, hoặc có thể đập vỡ khung
tranh và thiêu rụi chúng. Có thể đó là một cách tuyệt vời để giải tỏa cảm
xúc.

Mặc dù vậy, Xela không thể đủ khả năng chi trả cho một tấm vải bố mới.

Có một lần, cô đã sử dụng những tấm vải bố rẻ tiền mua từ cửa hàng thủ
công mỹ nghệ Michael, và cô đã phải tô đi tô lại những đường vẽ của mình
bốn hay năm lần gì đó, cho đến khi tấm vải trở nên quá cứng không thể sử
dụng tiếp.

Ánh đèn đường bắt đầu nhòe đi. Trong giây lát, cô nghĩ rằng đèn đã bị

cháy. Nhưng khi ánh sáng của nó trở lại mức bình thường, rồi lại nhòe đi
một lần nữa, đến lần thứ ba, Xela liếc nhìn qua khung kính cửa sổ và tất cả
những ý tưởng về hội họa vụt biến mất. Cô giật mạnh tai nghe đang đeo và
những tiếng kêu o o bắt đầu tấn công đôi tai Xela. Cô lao ra hành lang đúng
lúc nhìn thấy Nate và Veek đang chạy theo Tim chạy xuống lối cầu thang
phụ.

Mandy đang ngồi bên máy tính và kiểm tra điểm tín dụng. Ai đó đã nói

với cô ta rằng chúng sẽ được cập nhật bốn, năm ngày một lần, nhưng cô ta
chắc chắn những tin xấu luôn được cập nhật thường xuyên hơn. Tin tức về
việc bà Knight đã chuyển đi đã thuyết phục Mandy rằng bà đã bị buộc tội
bởi một tổ chức tài chính nào đó. Mọi người đều biết các ngân hàng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.