14 - TẬP 2 - Trang 348

Những sinh linh bên dưới đang chạy thục mạng và ngã nhào. Một vài

người quỳ sụp xuống. Những người khác ngả người ra sau và dang rộng
cánh tay về phía sinh vật trên ngọn tháp. Những tiếng hú, tiếng reo hò và cả
những tiếng than khóc vang lên, vang tới tận nơi bốn người họ phía bên kia
sườn núi và cả nơi con quái vật khổng lồ kia.

THẾ GIỚI CỦA TA! CƠN ĐÓI CỦA TA!

THỨC ĂN! CON MỒI! CẦU NGUYỆN CHO TA!

ĐẦY TỚ CỦA TA! THẾ GIỚI MỚI!

THỨC ĂN MỚI! CON MỒI MỚI!

CỦA TA! CỦA TA! THẾ GIỚI MỚI CỦA TA!

Những tiếng tung hô lại trỗi dậy từ đám đông bên dưới. Roger nhắm mắt

lại. “Sh*t!” Anh chửi thề. Máu đã gột sạch lớp cát trên mặt anh. “Tôi không
thể chịu đựng thêm được nữa!”

“Nó đã biết,” Tim nói. Mũi ông cũng đang phụt máu và nước da trở nên

tái nhợt. “Loài sinh vật đáng nguyền rủa này biết cỗ máy đã bị tắt. Chúng
biết chúng có thể vượt qua rào cản không gian. Đây là lời chào cuối cùng
trước khi chúng vượt qua rào cản này.”

“Bằng cách nào?” Roger hỏi. “Sao mà chúng biết được?” “Bởi vì đó là

mục đích sinh tồn của loài sinh vật này,” Veek nói. “Chúng là động vật ăn
thịt, nhớ chứ.

Chúng muốn tiến lên và bắt đầu săn mồi trở lại.”

“Không còn nghi ngờ gì nữa,” Tim nói, “nhưng chúng còn muốn nhiều

hơn thế.” Ông ra hiệu một cách bí mật về phía đám đông bên dưới. “Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.