14 - TẬP 2 - Trang 358

một nửa thân mình dưới cát.

“Chúa tôi,” Tim thốt lên. “Làm sao mà chúng lại có thể phóng những

ngọn giáo đó nhanh đến vậy?”

Chỉ còn một trăm mét nữa là họ về tới tòa nhà, rồi sáu mươi. Veek thở

khò khè, nhưng vẫn vẫy tay ra hiệu cho những người khác tiếp tục đi.
Roger đạp lên trước, dẫn đầu đoàn.

Tim ho dữ dội, từ khóe mắt, Nate thoáng thấy người đàn ông đó đang

kéo thứ gì đó ra khỏi áo. Anh liếc qua và nhớ Tim mặc áo phông. Chẳng có
gì để có thể lôi ra, hoặc giấu dưới nó cả.

Tim ngừng đạp. Một tay ông giữ cái gì đó trên ngực. Nó trông như một

phiên bản ngắn hơn của loại lao mà bọn lính canh kia vừa phóng. Chiếc này
dài khoảng nửa mét, và nó ánh lên trong ánh sáng lờ mờ như thể được bao
phủ bởi một lớp sơn ướt.

Tim quằn quại trong cát.

Nate phanh lại đột ngột. Veek quặt xe lại, và cũng thấy những gì anh

đang trông thấy, rồi cô cũng khựng lại. “Ôi, không!”

Nate nhảy ra khỏi xe và chạy về phía Tim.

Khuôn mặt Tim đang căng ra và nhăn lại. Ông ho lên và những đốm máu

rải rác trên nền cát. Chiếc áo ông đang mặc nhuốm đỏ và ngọn giáo đang
cắm giữa xương sườn và xương ức của Tim.

Năm chiếc chân của loại vũ khí này đang treo sau lưng ông, khiến Tim

phải nằm nghiêng sang một bên.

“Cố lên nào,” Nate nói. Anh nắm chặt lấy tay Tim.

“Cố lên, chúng ta có thể làm được mà. Tòa nhà gần ngay đây thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.