14 - TẬP 2 - Trang 356

Roger ngoảnh đầu lại về phía đỉnh núi. “Trông như chúng đang cưỡi

những con côn trùng khổng lồ vậy, hoặc cái gì đó tương tự.”

“Côn trùng ư?” Nate kiểm tra vị trí của ba chiếc xe kia và ngoái đầu nhìn

ra xa. Anh trông thấy hàng tá những sinh vật mang áo choàng phía đằng xa
đang đuổi theo họ.

Có lẽ là hàng trăm. Tâm trí anh chống lại những hình ảnh này trong một

phút, và tự thuyết phục mình rằng đó là một trò ảo giác của ánh sáng.

Những tên lính canh đã chạy... bằng cả tứ chi. Hai chân trước hay hai

cánh tay đang sải rộng và vồ lấy mặt đất. Trông chúng như những con côn
trùng đang bò lên bờ tường, hoặc giống như những con cua đang bò dưới
đáy biển. Chúng cắm vuốt xuống mặt đất và rồi di chuyển qua những trảng
cát ngay sau bốn người họ.

Thân hình chúng gập lại phía sau thành một góc mà đối với một con

người, góc gập đó có thể khiến cho anh phải ngồi xe lăn suốt đời. Chúng
trông giống như đám nhân mã còi cọc, nửa thân trên được tính từ vùng
xương sườn thay vì từ phần hông. Hai chân và hai tay chúng trên mặt đất
có nghĩa là chúng còn lại một tay để giữ ngọn giáo trên bờ vai lệch, sẵn
sàng phóng thứ gì đó giống như một mũi lao.

Những chiếc nón đội đầu của chúng đã bị rớt lại phía sau. Nate đã ở quá

xa nên không thể nhìn kĩ khuôn mặt chúng. Nhưng anh chắc chắn rằng
chúng trông rất gớm ghiếc.

Những tên lính canh di chuyển ít nhất cũng nhanh bằng tốc độ xe đạp.

Roger buông một tay và lục lọi trong bao da.

“Đừng phân tâm,” Tim gọi về phía anh. “Kể cả khi đứng yên một chỗ,

chúng ta cũng khó nhắm trúng. Anh sẽ không bắn trúng được gì đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.